Love & Life

Váy Đen: Không dài dòng, những điều tôi ước cánh đàn ông hiểu

Và tôi không cần phải nói thành lời, phải giải thích dài dòng, phải chỉnh tôn giọng, phải làm đủ thứ chỉ để anh chàng đó hiểu những điều cơ bản nhất.

person sunglasses accessories female face blonde teen kid girl woman

“Nghe này, anh biết là chúng ta dành khoảng thời gian rất vui bên nhau, nhưng anh không kì vọng một mối quan hệ, nên anh thấy mình cần phải nói cho rõ để em không đặt hi vọng về việc chúng ta sẽ hẹn hò hay là một đôi.”

Tôi nhận được tin nhắn từ anh chàng đó vào giữa giờ nghỉ trưa, sau một buổi sáng quay như chong chóng với đủ thứ căng thẳng công việc. Tôi ước mình có thể quay lại một video đại loại giống những video “phản ứng khi xem abcxyz” nhan nhản trên mạng để gửi cho anh ta. Khỏi dài dòng làm gì. Video sẽ chỉ có tôi, với khuôn mặt không thể “what the f***?!?” một cách rõ ràng hơn. “Chuyện gì đang xảy ra?”

Vấn đề với những tin nhắn kiểu này, dù có cảm giác không thoả đáng đến đâu, người ta cũng sẽ tìm đến mình đầu tiên để mà cật vấn: "Mình đã làm gì sai à? Tại sao anh ta lại không muốn ở bên cạnh mình? Tại sao anh ta biết rằng sẽ không muốn ở bên cạnh mình?…" Những câu hỏi đổ lỗi cho bản thân, thay vì nhìn thẳng vào bản chất của mối quan hệ từ cả hai phía. Nhưng tôi, chẳng may học chuyên Toán ba năm cấp 3, chẳng may đã gặp đủ kiểu người, nghe đủ câu chuyện trên đời, nên không đời nào tôi rơi vào cái bẫy thao túng thụ động từ những tin nhắn như vậy.

modern art art

“Ồ,” nhiều người sẽ nghĩ, “nó cũng chỉ là một tin nhắn bình thường thôi mà, thậm chí anh chàng này còn rất chân thật nữa. Anh ta nói rõ mình không hứng thú để cả hai người đỡ mất thời gian và tổn thương sau này,” bạn sẽ phân trần giùm anh ta (và tôi cá anh chàng cũng nghĩ như vậy khi gửi cho tôi một tin nhắn dài ngoằng vô nghĩa như trên). Nhiều người sẽ nghĩ tôi đúng là drama queen, chuyện chẳng có gì mà cũng cảm thấy phật lòng, bị đụng chạm.

“Em không hiểu anh viết tin nhắn này vì mục đích gì?” Tôi nhắn trả lời.

Tôi đi uống nước, tua lại trong đầu những luận điểm của mình, những điều tôi dự định sẽ nói với anh ta, nó đã không còn là một trong những tin nhắn trao đổi hàng ngày nữa rồi. Giờ với tôi, nó là thử thách. Làm sao để khiến đàn ông hiểu họ đừng nên quá tin vào cảm giác của mình, dù họ có là một anh chàng ngoài ba mươi lúc nào cũng ba hoa tự tin họ đã chinh phạt đời sống hẹn hò đủ để hiểu phụ nữ cần gì, muốn gì.

“Anh chỉ muốn nói rõ để em không hi vọng. Những khoảnh khắc lãng mạn nên chỉ dừng lại ở đấy!”

Okay, anh chàng vẫn chỉ đang lặp lại những thông tin tôi đã biết, như thể nó là một sự hiển nhiên chẳng ai nên vặn vẹo làm gì. Như thể nó là công trình nghiên cứu trong ít nhất 3 thập kỉ được công bố trên mấy tạp chí khoa học tôi hay đọc hồi còn đi học đại học. 

“Ý em là, vì sao anh nghĩ em muốn hẹn hò hay có mối quan hệ tình cảm với anh?” (theo ngôn ngữ thô lỗ trong đầu tôi, câu đó có thể hiểu nôm na là “Anh nghĩ anh là ai, dude?”)

Những dấu chấm nhấp nháy trên màn hình, anh chàng đang trải lòng, và trải lòng rất nhanh. Tôi nhìn những dấu chấm liên tục nhấp nháy trên chiếc điện thoại nóng rực trên tay mình, tự hỏi mình có thể làm gì có ích hơn vào vỏn vẹn 1 tiếng rưỡi nghỉ trưa? Tôi có thể đi ăn đồ Thái với cô bạn thân, tôi có thể ngồi làm nốt cho xong việc để tối có thể ra ngoài, tôi có thể ngồi lướt mạng xem váy áo (giả dụ vậy, tôi không thích mua sắm trên mạng lắm). Nhưng bạn biết rồi đấy, một khi những cô gái đã muốn khẳng định điều gì, bộ não cô ấy sẽ vận hành hết công suất, neuron thần kinh kích hoạt ở những vùng trọng tâm nhất: từ khu cảm giác đến vùng ngôn ngữ. Cô ấy có thể nghĩ đến những thứ vô lý nhất (mà cô ấy sẽ chẳng bao giờ làm). Một multitasker tự nhiên. Một nữ chiến binh không thể lùi bước. Một bản ngã không thể bị hiểu lầm hay đè bẹp.

“Anh không nghĩ em muốn có gì đó với anh, nhưng anh đã quen nhiều người có tư tưởng truyền thống chỉ muốn quen biết nghiêm túc ai đó. Từ những gì anh hiểu về em, anh không nghĩ em là kiểu truyền thống như vậy. Nhưng anh chỉ cảm thấy mình có trách nhiệm làm rõ nếu chẳng may…”

“Có rất nhiều thứ sai bét trong mấy dòng tin nhắn này,” tôi tưởng tượng cô bạn học ngành tâm lý học bên Mỹ của tôi sẽ ngồi phân tích từng câu từng chữ, sẽ dùng những phép biện chứng, những lý thuyết tâm lý học và triết học để bóc tách một gã đàn ông với ngôn ngữ nhắn tin trên mạng của anh chàng. Một, lại một kẻ có xu hướng áp đặt những trải nghiệm chung chung lên từng tình huống cụ thể (một kẻ coi sự gắn bó như ma quỷ để mà tránh xa tận diệt). Hai, anh ta chia phụ nữ thành hai kiểu duy nhất: có tư tưởng truyền thống và không. Không có kiểu thứ ba. Không có những cô nàng hiện đại vừa tôn trọng giá trị truyền thống này vừa phóng khoáng với những khía cạnh khác (biểu hiện của phân biệt giới). Ba, anh ta biết tôi không phải “kiểu truyền thống”, nhưng vẫn phải dài dòng giải thích cho tôi hiểu anh ta không muốn tôi nghĩ mối quan hệ có một tương lai (thì có khác gì anh ta coi thường trí thông minh và sự nhạy cảm của tôi cơ chứ?). Bốn, anh ta coi việc nhắn tin “phủ đầu” này chỉ như một hành động có ích cho cả hai, rằng nó chính là biểu hiện cho thấy anh ta là người có trách nhiệm, thẳng thắn và suy nghĩ cho đối phương (Ái kỉ chưa?)

person human drawing art sketch

Vào thế kỷ 17, may ra anh chàng được xét vào diện trí thức, tinh tế. Nhưng ở thời đại nơi nữ quyền không phải một cụm từ màu mè trưng lên cho đẹp, đúng đắn chính trị không chỉ dừng lại ở phạm vi chính trị, hoà nhập tư tưởng không còn chỉ là di sản của chủ nghĩa thực dân, thì anh chàng tôi quen hoá ra đã quá lỗi thời. Bạn tưởng mọi chuyện chỉ đơn giản dừng lại ở đó, tôi chỉ việc nói cho anh chàng hiểu tất cả những gì bạn tôi sẽ ngồi phân tích ba ngày sau đó. Nhưng không, tôi biết chính xác anh ta sẽ phản ứng thế nào.

“Điều cơ bản nhất ở đây, là đáng nhẽ anh còn không phải đề cập đến chuyện này nếu anh đã biết chúng ta có cùng cách tiếp cận.”

 “Em có vẻ không vui?”

“Cách em phản ứng có hơi thái quá không? Anh chỉ nói ra điều mình nghĩ, cũng chẳng có gì phức tạp để mà phải đôi co. Nếu em không có suy nghĩ muốn gắn bó thì tốt thôi. Mọi chuyện coi như đã được giải quyết.”

Biết ngay mà, giờ tôi lại thành nhân vật “drama” trong câu chuyện này, một cô nàng nghĩ quá nhiều và dễ kích động. Một cô nàng không thể nhìn vấn đề đơn giản mà im miệng dĩ hoà vi quý tiếp nhận nó. Một cô nàng xứng đáng được người ta gắn “red flag” cho những gã đàn ông sợ gắn bó.

Tôi không tin vào những thứ đại loại “đàn ông đến từ sao hoả, đàn bà đến từ sao kim”, vì suy cho cùng tất cả chúng ta cũng chỉ có một cái miệng, hai cái tai, một cái mũi, một bộ não… tất cả chúng ta đều là con người. Không thể có chuyện người ta không thể hiểu nhau, ít nhất nếu cố gắng lắng nghe và bớt đi những định kiến. Nhưng vào những khoảnh khắc thế này, tôi lại có cảm giác rằng có khi đúng là họ không thể hiểu nhau thật. Rằng định kiến là một con virus lan nhanh hơn mọi quy luật vật lý, mọi tư tưởng triết học, mọi cảm xúc tâm lý. Nó phủ lên cách người ta nhìn nhận vấn đề và hình ảnh đối phương như khói bụi ở những thành phố ô nhiễm nhất. Mờ mịt và u ám. Và khói bụi không phải ngày một ngày hai, chúng là kết quả tích tụ của rất nhiều ngày tháng, và để xoá bỏ chúng, thì không phải cứ mang trực thăng ra gom mây để có mưa nhân tạo như những gì tôi chứng kiến ở Bangkok mùa khô vài năm về trước.

drawing art boat transportation vehicle sketch bird animal
(The New York Times)

Nên tôi chọn kết thúc cuộc trò chuyện. Tôi chẳng hơi đâu đi diệt khói đuổi bụi cho cái đầu đã khăng khăng tin vào quan điểm của chính mình. Đó là lần nói chuyện cuối cùng. Nhưng đôi lúc tôi vẫn nghĩ mình có nên viết một cái email mô phạm để mỗi lần gặp gỡ ai, tôi có thể gửi cho họ. Nội dung của email, chắc sẽ như thế này.

“Gửi anh ….. (khoảng trống điền tên)

Vì em biết mình sẽ không bao giờ nhắn tin giải thích bản thân với anh nếu một ngày em nhận ra anh chẳng hiểu quái gì về em cả, nên hãy kiên nhẫn một chút mà đọc cho hết email nhé. Đây là những điều em ước cánh đàn ông hiểu:

  • Không phải ai cũng muốn cưới anh ngay từ buổi hẹn thứ hai đâu, trừ khi anh là Idris Elba hay Leonardo DiCaprio. Em không hiểu tên điên nào là kẻ đầu tiên mặc định phụ nữ luôn muốn có mối quan hệ ổn định. Nên anh đừng có dại mà phỏng đoán rồi dè chừng như thể cô nào cũng ám ảnh với yêu đương, hôn nhân. Tán tỉnh nhiều khi cũng chỉ là tán tỉnh mà thôi.
  • Đừng coi thường sự nhạy cảm và trí thông minh của phụ nữ, họ có thể hiểu rất nhiều. Chỉ có điều, họ chẳng cần thiết phải viết ra dòng tin nhắn dài thườn thượt chỉ để “làm rõ ràng mọi chuyện”. Có nhiều thứ không cần phải nói ra thành lời.

Danh sách còn dài, nhưng chưa gì tôi đã mỏi tay rồi. Hoá ra, để đàn ông hiểu những điều chi tiết như vậy, chưa bao giờ là chuyện đơn giản.

Bài: Thục Quân

outdoors nature advertisement poster

𝐋𝐈𝐓𝐓𝐋𝐄 𝐁𝐋𝐀𝐂𝐊 𝐃𝐑𝐄𝐒𝐒 𝐁𝐘 𝐋'𝐎𝐅𝐅𝐈𝐂𝐈𝐄𝐋 𝐕𝐈𝐄𝐓𝐍𝐀𝐌

Câu chuyện hẹn hò của những cô nàng hiện đại là tất cả những gì bạn có thể tưởng tượng, lãng mạn nhiều và đau thương cũng chẳng ít. “Little Black Dress” là chuyên mục mới của L’OFFICIEL Việt Nam, nói về và dành cho những cô nàng trong bối cảnh hẹn hò đương thời. Đón đọc bài viết mới mỗi chủ nhật hàng tuần để xem bí mật sâu kín nào sẽ được bật mí, kỉ niệm thú vị nào sẽ được chia sẻ, drama nào bạn đã từng trải qua.

Bạn có thể chia sẻ với “Little Black Dress” những kỉ niệm hẹn hò dở khóc dở cười của chính mình bằng cách gửi email đến hòm thư info@lofficielvietnam.com!

Tags

Related Articles

Recommended posts for you