Vẻ đẹp thực thụ không nằm ở những đường cong
Vẻ đẹp không có một quy chuẩn nhất định, hoàn hảo chỉ là một cụm từ vô thực và cơ thể chúng ta không cần một đường cong hoàn hảo để cảm thấy đủ đầy.
Những con búp bê barbie và quy chuẩn về sắc đẹp ngấm ngầm từ thời thơ ấu
Khi còn là những cô bé gái, được ba mẹ tặng cho những búp bê barbie là một trong bao điều tuyệt vời nhất trên đời. Tại sao ta lại thích barbie? Đơn giản, vì barbie đẹp. Những con búp bê được thiết kế tinh xảo, đôi mắt xanh cùng hàng mi cong vút, đôi môi nhỏ với màu son hồng dịu dàng, cùng một cơ thể đồng hồ cát hoàn hảo với chiếc eo nhỏ xíu, vòng hông to làm cho bộ quần áo nào cũng thật là vừa vặn, xinh xắn, barbie đích thị là vẻ đẹp chuẩn mực của một người con gái.
Barbie là hình mẫu lý tưởng mà những cô gái nhỏ mong ước trở thành, hoàn mỹ, đẹp không tì vết. Từ đó những cô bé gái bắt đầu nhận thức rằng: phải ốm, thon gọn, hay có một đường cong sắc nét thì mới là đẹp. Tư tưởng đó không chỉ được truyền ngầm từ những con búp bê, mà ngay cả người lớn cũng vậy. “Ăn ít thôi, mập xấu lắm!” ,“Sao dạo này mập vậy, giảm cân đi”, “ốm tong teo thế, ăn nhiều vào". Những lời nói tưởng chừng như vô hại, mà đã vô tình tiêm vào tâm trí trẻ thơ một sự tự ti, rằng dù có cố thế nào, vẫn không bao giờ là đủ đẹp, ta vẫn là hình hài méo mó trong mắt của người lớn, và chỉ khi nhìn giống búp bê barbie, thì ta mới đạt được đích đến của mình.
Thần tượng siêu mẫu, tuổi mộng mơ, và nỗ lực đong đếm con số hoàn hảo trên bàn cân
Thuở niên thiếu ai mà không mơ ước được như những cô siêu mẫu trên tivi hay tạp chí. Những cô gái chân dài miên man, thân hình nảy nở nhưng vòng eo con kiến và làn da bóng nhẵn, trông thật thu hút làm sao. Ta nghĩ rằng tuổi dậy thì sẽ ban cho ta hình hài ấy. Nhưng mãi chẳng thấy, chỉ toàn là những vết đốm mụn trên mặt, còn cân nặng thì lên xuống thất thường cùng cơ thể phẳng lì. Mở tivi lên xem, ta lại trầm trồ với những cô siêu mẫu từ Victoria's Secret, nhìn lại mình, chẳng khác nào một củ khoai không hoàn hảo. Thế rồi ta làm đủ mọi cách để được đẹp, được mảnh mai mà vẫn đầy đặn. Vì ai cũng nghĩ, một khi mình đẹp, mình sẽ hạnh phúc và có tất cả. Mơ mộng là thế, nên ta bất chấp, đánh đổi thật nhiều để được đẹp.
Từ thuốc giảm cân được thần thánh hoá, đến kem trộn làm trắng da hay áo mút độn cho vòng một hấp dẫn, những cô thiếu nữ làm đủ mọi cách để được đẹp. Nguy hiểm hơn, nhiều cô gái còn chọn cách nhịn ăn, dùng thuốc xổ, hay móc họng sau mỗi lần ăn chỉ để được ốm. Vì mảnh mai sẽ đẹp, và đẹp sẽ làm ta hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc mà nguy hiểm đến tính mạng, tra tấn cơ thể như vậy, thì đích đến liệu có như mơ, hay chỉ là mộng tưởng hảo huyền do sự tự ti của bản thân mà ra?
Thời thế đổi thay đánh bay sự độc hại
Nhưng rồi một ngày ta cũng phải lớn lên, phải chấp nhận rằng có được một cơ thể như siêu mẫu là ước muốn viển vông mà không phải ai cũng thực hiện được. Người ta dần chán ngấy cái tiêu chuẩn ảo ấy, người ta dần nhận thức được không phải cơ thể ai cũng được như thế, và đó là điều hoàn toàn bình thường. Nhiều người bật dậy sau cơn ảo mộng ấy, nhận ra rằng hoàn hảo chỉ là một từ ngữ chỉ một ra một điều vô thực, và ta không cần phải gán ghép mình cùng với cụm từ ấy.
Người ta dần nhận ra rằng mình có tròn trịa chút cũng không sao, có hơi thấp bé cũng không sao, có những lớp mỡ trên da thịt là chuyện bình thường và những vết rạn cũng chẳng có gì là ghê gớm. Giá trị của bản thân không nằm ở cân nặng, sắc vóc, mà ở tâm hồn và cách bản thân tự nhìn nhận chính mình. Mình không tự thương lấy bản thân thì ai sẽ thương mình đây? Thật may mắn làm sao khi nhiều người trong xã hội đã dần nhận thức được điều này, lan toả một thông điệp tích cực đến mọi người, dập tan sự độc hại không cần có trong xã hội.
Dần dà, xã hội đã quên rồi cái thời ta còn “tôn thờ” vòng eo 56. Eo bao nhiêu thì vẫn là đẹp, vì cái đẹp nó nằm ở tận cùng bên trong mỗi chúng ta. Các thương hiệu thời trang cũng vì vậy mà bắt đầu sản xuất quần áo với nhiều kích cỡ hơn, thay vì chỉ còn là 3 size cơ bản S M L như trước. Giờ đây, nhiều thương hiệu đã có tận 4 tới 5XL, hay 2 đến 3XS, làm cho phụ nữ chúng ta dễ dàng và tự tin hơn trong việc chọn lựa quần áo. Những người mẫu có da thịt đầy đặn xuất hiện nhiều hơn, làm cho người nhìn cảm thấy tự tin vào cơ thể của mình. Đối với con người chúng ta, được nhìn thấy hình ảnh gần giống với bản thân mình dù trên bất cứ phương tiện truyền thông nào, cũng sẽ làm ta bỗng chốc tự hào xen lẫn một sự tự tin nhất định.
Cụm từ bodyshaming cũng xuất hiện nhiều hơn, và mọi người dần nhận thức được những lời nói “vô hại" của mình là độc hại đến cỡ nào. Bodyshaming là từ ngũ dù chỉ mới được du nhập và lan truyền rộng rãi những năm gần đây, nhưng không có nghĩa rằng trước đó những lời nói này là được chấp nhận. Không ai muốn cơ thể mình bị đem ra bàn tán, và cũng không ai muốn bị hỏi về cân nặng, hay cần lời khuyên “miễn phí" từ những người xung quanh. Cơ thể mỗi người là tài sản riêng của từng cá nhân, sẽ văn minh hơn nếu ta đừng chọn cách bàn tán về chúng.
Chấp nhận rồi hãy yêu
Sẽ là viển vông khi ta có thể xoay chuyển 360 độ từ ghét bỏ cơ thể mình sang yêu đắm say lấy nó. Vậy nên bước đầu tiên là phải học cách chấp nhận. Chấp nhận rằng cơ thể ta dù có thế nào vẫn là một cơ thể bình thường. Chấp nhận rằng những thớ mỡ trên người là chuyện đương nhiên và bắp tay có to thì vẫn là chuyện bình thường. Miễn là chúng vẫn hoạt động tốt vẫn trăm sự giúp đỡ ta, miễn là những bộ phận trên cơ thể ta vẫn hoạt động bình thường không phàn nàn đình công chúng ta. Học cách chấp nhận, là học cách buông bỏ những chuẩn mực không thực tế, là bỏ bớt gánh nặng trên đôi vai. Để mỗi ngày, khi nhìn vào cơ thế chính mình, ta chỉ thấy vui, vui vì ta còn khoẻ mạnh, còn đủ đầy sức sống.
Một khi đã làm quen, chấp nhận, thì rồi hẳn yêu. Ai trong chúng ta cũng nên yêu lấy mình, cũng nên thương làn da mình dù có bao nhiêu vết rạn, thương từng thớ thịt đốt xương, những vết sẹo, những lằn gân xanh. Thương vì chúng đã từng đi cùng ta qua bao chặng đường, đã luôn ở đó cùng ta qua bao buồn vui, và đã không ngừng phối hợp hoạt động để trái tim vẫn còn đập, và tâm hồn vẫn còn được nuôi dưỡng. Thương hay ghét, thì vẫn là của mình, nên hãy cứ thương thiệt nhiều cơ thể của bản thân. Tập thể dục cho cơ thể khỏe mạnh, không vì để ta có thân hình mảnh mai, ăn uống dinh dưỡng để cơ thể được bồi bổ không phải vì để giảm cân.
Hít một hơi thật sâu để cơ thể được thả lỏng và thư giãn. Để nhận ra rằng cuộc sống còn nhiều thứ hơn là quan tâm về hình hài của bản thân. Mỗi người trong chúng ta vốn dĩ không được nặng từ một lò đất cùng một khuôn mẫu, ta là muôn hình vạn trạng, là biết bao nhiêu vẻ đẹp riêng biệt. Tại sao cứ phải rập khuôn, để rồi đau buồn? Cơ thể chúng ta dù có ra sao, vẫn sẽ luôn là bình thường là đẹp. Vì vậy lần tới nếu có ai bất chợt gửi gắm bạn một lời nói “vô hại", hãy cứ mỉm cười và cho qua, cho lời nói không hay bay theo gió. Cơ thể mình mình thương, và cuộc đời mình mình vui, và hoàn hảo chỉ là một cụm từ vô thực.