Sabrina Carpenter: “Những sai lầm nói lên rất nhiều điều về tính cách của tôi”
Sabrina Carpenter chia sẻ với Apple Music về album “Short n' Sweet”, việc sáng tác, đồng thời cũng nói về ca khúc “Espresso” đình đám.
Cuộc trò chuyện giữa Sabrina Carpenter với Zane Lowe trên Apple Music 1 nhân dịp phát hành album “Short n’ Sweet” của ngôi sao nhạc pop. Cô chia sẻ về quá trình sáng tác album tại Pháp, ca khúc “Espresso” đình đám, cách cô đối mặt với sự nổi tiếng khi còn nhỏ và sự trưởng thành của bản thân cho đến nay.
Đâu là thời điểm mà bạn biết mình đã hoàn thành album “Short n' Sweet”?
Tôi băn khoăn nhiều cho đến tận trước ngày phát hành, kiểu như “Liệu đã xong chưa?”, “Liệu mình có thể thay đổi gì không?” hay “Liệu tôi có thể viết thêm những bài hát khác không?”. Cuộc sống không dừng lại, không chờ đợi ai, vì vậy, thật khó để biết khi nào một chương trong cuộc đời bạn nên được khép lại.
Vì vậy, tôi chỉ có cách lắng nghe trực giác. Tôi biết điều này nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng sẽ có một khoảnh khắc bạn nhận ra mọi thứ nên khép lại. Nó không giống như kiểu: “Ồ, và tôi đã sáng tác bài hát thứ 12,” mà là: “Bạn biết không? Tôi sẽ ổn trong tuần tới và sau đó tôi sẽ sáng tác album tiếp theo.” Cảm giác như tôi đã sẵn sàng kết thúc album vậy.
Tôi cảm thấy chủ đề xuyên suốt album này không chỉ là sự tự khám phá, mà còn là việc vượt qua nỗi đau và nỗi tuyệt vọng dai dẳng. Giống như sự tổn thương đằng sau những bài nhạc có vẻ tích cực, hài hước vậy.
Đúng vậy. Tôi gọi album là “Short n' Sweet” vì nhiều lý do, tất nhiên không phải do tôi thấp bé. Tôi nghĩ lại về các mối quan hệ, và cảm thấy những mối quan hệ ngắn ngủi lại ảnh hưởng đến tôi nhiều nhất. Tôi nhìn lại về cách ứng xử đôi khi thất thường của mình. Những khoảnh khắc và những sai lầm mà tôi cho phép mình mắc phải nói lên rất nhiều về tính cách của tôi.
Và một lần nữa, tôi nghĩ về album, việc viết nhạc. Tôi biết rằng sau nhiều năm nhìn lại, tôi sẽ không còn là phiên bản tôi của thời sáng tác những bài hát này nữa.
Quả thật, ta thường khó chấp nhận lỗi lầm của bản thân, hơn là thừa nhận và cho phép bản thân mắc sai lầm…
Đúng vậy. Cảm giác về việc thử và sai có lẽ đến từ việc, tôi đã đi làm từ khi còn nhỏ. Vì thế, tôi không có thời gian đi prom, hay trải nghiệm một kỳ nghỉ hè điên rồ tại Pháp. Vì vậy, tôi cho phép bản thân sống hết mình, cảm nhận mọi thứ trong thời khắc hiện tại, bên cạnh việc sáng tác nhạc. Tôi mới chỉ 25 tuổi.
Tôi phải thử vài lần không phải để trở nên tốt hơn hay thành công, mà để mọi người hiểu và biết được tôi là người như thế nào.
Người ta thường nói về sự thiếu riêng tư, và việc giữ gìn hình tượng của những nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng tôi không nghĩ bạn là người muốn bị ràng buộc như vậy. Tôi đoán bạn là người muốn chủ động cố gắng bác bỏ những ranh giới và giới hạn đó.
Tôi chỉ không muốn sống trong nỗi sợ hãi khi vô ý làm ai đó buồn.
Điều điên rồ nhất có lẽ nằm ở những chuyến lưu diễn, lúc đó, tâm trí tôi chẳng còn mối lo nào, chỉ cần nghe theo cảm xúc. Sau khi diễn, mất vài ngày tôi mới có thể tập trung sáng tác lại. Và khi ấy, tất cả những gì tôi viết ra đều rất chân thành, cảm xúc.
Khi viết được ra cũng là lúc bạn tạm biệt với những cảm xúc cũ, phải vậy không?
Tôi nghĩ là tôi đã nói lời chào đón rất nhiều thứ. Đó là lúc tôi khởi đầu album của mình.
Nói về những bản hit của bạn thì không thể không nhắc đến “Espresso”.
Tôi gọi bài hát này là “A stupid little song”.
Khi viết bài hát, tôi cảm thấy như hạt giống luôn ở đó, rằng tôi luôn có một định hướng, một niềm tin vô hình mãnh liệt ở đó, và rất nhiều thách thức, ranh giới phải phá bỏ. Và nếu bạn không làm điều đó, thì gần giống như bạn không biết mình là ai, hoặc bạn không hiểu chính mình. Và tôi nghĩ tôi chỉ là một trong số những nghệ sĩ đã mất vài lần thử. Và tôi thậm chí nghĩ rằng phải thử vài lần không phải để trở nên tốt hơn hay thành công, mà vì làm như vậy, mọi người sẽ hiểu và biết được tôi là người như thế nào.
Tôi nhớ đã từng xem các video trên YouTube, và bạn thường ngồi lại cuối sân khấu và trò chuyện với người hâm mộ. Tôi nghĩ, ồ, bạn đang tìm thấy người hâm mộ của mình, và họ cho bạn biết rằng mọi thứ vẫn ổn. Chúng tôi thực sự trân trọng bạn và bạn không cần phải sợ hãi.
Có lẽ tôi còn nhận được nhiều hơn thế nữa, còn có một nhóm các cô gái trẻ hâm mộ tôi từ năm tôi 14 tuổi, những người thực sự luôn sát cánh cùng tôi trong suốt mọi việc, ngay từ những ngày đầu tiên, và cho đến tận bây giờ họ vẫn đến xem các buổi biểu diễn của tôi. Tôi nghĩ rằng đó là một cảm giác đặc biệt khi đi cùng họ qua cuộc sống, những lần chia tay, tình yêu, gia đình và đại học.
Bởi vì họ cũng đang trưởng thành lên, cùng với bạn.
Vâng, điều đó khiến tôi cảm thấy vô cùng biết ơn, đó cũng là lý do của những chuyến lưu diễn, khi mọi người đều giữ lại cảm xúc riêng về chúng. Mặt khác, điều đó đã tạo ra không gian để mọi người hiểu rằng có những con người thật, rất gần gũi đằng sau những bài hát, sau mái tóc tạo kiểu cầu kỳ và những bộ trang phục khác lạ.
Nói về sự trưởng thành, tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến mẹ tôi vì tôi yêu bà rất nhiều. Một vài tuần trước, có quá nhiều việc và tôi không cảm thấy ổn lắm. Mẹ tôi khuyên rằng, “con cần ra ngoài và mẹ muốn con đặt chân xuống cỏ và đất, ngốc à”. Đúng vậy. Mẹ tôi mong rằng, bàn chân tôi cần phải chạm đất.
“Bàn chân cần phải chạm đất”, mẹ bạn đã khuyên cụ thể như thế nào?
“Con lúc nào cũng ở trong nhà, trên máy bay hoặc khách sạn. Con cần phải để chân chạm vào mặt đất thực sự và đọc.” Mẹ tôi nói tôi hãy đọc một cuốn sách, ít nhất là một vài chương.
Mẹ tôi muốn tôi hãy là một người bình thường. Lúc đó tôi nghĩ điều đó thật ngốc. Tôi không muốn làm điều này. Còn giờ thì, tôi sẽ ra ngoài mà không có giày, thật điên rồ. Được rồi, chân tôi đang lấm đất bẩn.
Chúng ta có thể nói về những bài nhạc bạn đang nghe không?
Hiện tại, tôi nghe nhạc Bee Gees mỗi ngày. Bee Gees chính là nơi trú ẩn an toàn của tôi. Và mẹ tôi đã nói rất nhiều về họ ngày hôm qua, vì tôi đã nói rằng, “Chà, con không nghĩ bất kỳ ai trong số họ hấp dẫn, nhưng giọng hát của họ thật tuyệt vời”, và mẹ tôi đã nói rằng, “Không, không. Khi họ còn trẻ, đã có một số chuyện xảy ra.” Mẹ tôi nói rằng, Andy chính là người nổi tiếng mà bà thầm thương.
Nguồn: The Zane Lowe Show | Apple Music 1.