Pop, Music & Film

Pharrell Williams: Đơn giản và Hạnh phúc

Trong 20 năm “đế chế” nhạc pop của Max Martin, Pharrell cũng chính là người đứng sau thành công của nhiều hit lớn. Điều gì khiến cho các sản phẩm này luôn trở thành hit?

lighting solo performance person performer concert microphone t-shirt urban baseball cap face

Trở thành Giám đốc Sáng tạo của Louis Vuitton Menswear, Pharrell Williams mới đây đã khiến cho giới mộ điệu thời trang có phen “bất ngờ” với kết quả này. Tuy thế trong âm nhạc, không ai là không biết đến nam nghệ sĩ 50 tuổi “mát tay” mà nhiều nghệ sĩ mong muốn hợp tác.

Theo đó trong 20 năm qua, bên cạnh “đế chế” nhạc pop của Max Martin, thì Pharrell cũng chính là người đứng sau thành công của nhiều hit lớn. Từ những tên tuổi gạo cội như Madonna, Britney Spears, The Carters… cho đến mới hơn như Ariana Grande, Kendrick Lamar… sự nghiệp âm nhạc của Pharrell nổi bật và đầy dấu ấn, dẫu khi hoạt động trong nhóm duo The Neptunes (với Chad Hugo) hay là solo. Điều gì khiến cho các sản phẩm này luôn trở thành hit?

neck face head person accessories necklace jewelry sweater knitwear portrait

Đơn giản là thượng thừa 

Số lượng bản hit tính cho đến nay của Pharrell nhiều vô số kể, dẫn đến nam nghệ sĩ có nhiều “thân chủ” vô cùng quen thuộc. Một trong số đó là Justin Timberlake. Pharrell không chỉ mang đến những bản nhạc hay, mà cũng góp phần giúp anh định hình một hướng đi riêng thời “hậu N’SYNC”. Thành công của Timberlake nói cho dễ hiểu là tương đồng với Harry Styles sau khi tách khỏi One Directions sau này, với 4 ca khúc trích từ album “Justified” vô cùng độc đáo.

Với một giọng hát không quá ấn tượng, nổi tiếng một phần nhờ vào trào lưu boyband có ngoại hình và những bản pop thị trường thu hút các cô gái trẻ… Timberlake liệu phải làm gì để tìm cho mình một hướng đi riêng? Thật may mắn khi Pharrell đã ở đó và tìm ra được lời giải cho nam nghệ sĩ. Với sự hợp tác cũng là điển hình cho “phong cách Pharrell”, ta có thể thấy đơn giản đã trở thành trọng tâm trong cách sản xuất, cũng như khai thác cho đến tận cùng những gì mà các nghệ sĩ đã luôn có sẵn.

Khác với các nhà sản xuất khác, bản phối của Pharrell thường không “nhồi nhét” quá nhiều âm thanh mà luôn hướng đến cá tính của chính nghệ sĩ sao cho phù hợp với nội dung chính. Trong các ca khúc của Timberlake, ta có thể thấy Pharrell dùng nhiều vocal layer được tăng số lượng dần đều theo thời lượng bài hát, để làm giảm đi những sự đơn sắc cũng như cung cách xử lý không quá cầu kỳ của nam nghệ sĩ. Điều này cũng khắc phục được headvoice có phần hơi “chói” của Timberlake, giúp trung hòa chúng và rồi tạo nên tổng thể có phần hài hòa.

Còn với những nghệ sĩ khác đã sẵn cách thức xử lý điêu luyện như Ariana Grande hay Frank Ocean… thì Pharrell chỉ đơn giản thêm một vài tiếng trap dẫn vào đoạn bridge, cũng như một vài yếu tố “mới lạ” là đã đủ sức khiến chúng nổi bật. Những yếu tố này có thể là một đoạn acapella bắt tai (“R.E.M”) cũng như âm thanh giả lập tiếng xylophone trong “sweetener”.

Pharrell tuy thêm không nhiều những lớp hòa âm, thế nhưng âm thanh của anh luôn có điểm nhấn. Ta có thể thấy trong “Rock Your Body” anh đã tận dụng khả năng beatbox của Timberlake để sau đoạn điệp khúc, ta có một đoạn giang tấu như một quãng nghĩ để ổn định lại về mặt cảm xúc. Cũng cung cách đó mà anh tạo ra tiếng violin được “vuốt” ấn tượng ở “Midnight Summer Jam”, trong khi với “Like I Love You” là tiếng guitar vô cùng classic của một bài hát mang nhiều âm hưởng Tây Ban Nha. Bằng cách phối các chất liệu của người da màu cho một giọng “trắng” như Timberlake, Pharrell đã dùng Funk, Hip-Hop, R&B, Soul… một cách hài hòa để tạo nên được cá tính riêng biệt cho nam nghệ sĩ.

Với việc thấu hiểu cũng như tận dụng thế mạnh của các nghệ sĩ, Pharrell dung hòa được nghệ sĩ tính và những yếu tố đảm bảo thị hiếu. Như ở “Sing” hợp tác cùng Ed Sheeran, anh đã giảm xuống “đất diễn” của mình để biến hóa thêm những đoạn guitar đã là thương hiệu của Ed. Còn với những bài hợp tác cùng Frank Ocean, Pharrell cho thấy bản thân không quá “dụng công” khi riêng Ocean đã là một nghệ sĩ quá đỗi tuyệt vời, do đó bản phối chỉ là những điểm xuyết nhỏ dựa trên bản thu đã quá hay ho.

Công thức hạnh phúc 

Nhắc đến thành tựu của Pharrell Williams mà bỏ qua “Happy” nổi đình nổi đám vào năm 2014 là sai lầm lớn. Nói thế bởi lẽ nếu không nhìn nó là một “smash hit” theo kiểu đơn lẻ, thì đây chính là minh chứng cho cách làm nhạc hướng đến năng lượng tích cực của nam nghệ sĩ. Theo đó “Happy” trong nhiều nghiên cứu đã được xác nhận là ca khúc mang nhiều niềm vui cũng như hạnh phúc đến cho người nghe, cùng các bài hát như “Girls Just Wanna Have Fun” của Cyndi Lauper, “Don't Stop Me Now” của Queen hay “Feeling Good” của Nina Simone.

“Happy” dễ thấy từ trong kết cấu chịu nhiều ảnh hưởng của Funk những năm 1960 từ nhạc Motown, cùng đó là những “tiểu tiết” có phần “bản địa” của người da màu. Đây là chất liệu vô cùng ngẫu hứng, có phần hoang dã… mà một khi đã vang lên thì ai cũng cảm thấy được nhạc điệu đang xuyên suốt chảy. Do đó Pharrell rất hay dùng Funk như nhánh chủ đạo, để từ đó những “Blurred Lines”, “Get Lucky”, “Mona Lisa”, “Can’t Rely On You”… vô cùng thịnh hành đã được ra đời.

Xuyên suốt bản nhạc, âm thanh của tiếng vỗ tay cùng các đảo nhịp cũng được Pharrell áp dụng để tạo được ra không khí “đám đông”, từ đó gợi cho người nghe một sự hào sảng như được tham gia cùng đoàn diễu hành. Bởi vì “con người là một sinh vật chính trị”, nên chính những sự đông đúc cũng như rộn ràng khiến bài hát này trở nên đặc biệt một cách khác lạ.

Không riêng “Happy” mà tinh thần “cheerleader” cũng từng xuất hiện trong “Hollaback Girl” – bản hit lớn nhất của Gwen Stefani. Pharrell cũng rất thường xuyên chêm vào background những note phiêu ngắn chỉ có một âm, nhưng được lặp lại như một đoạn loop ít nhiều “gây nghiện” như trong “sweetener” (Ariana Grande) hay “Midnight Summer Jam” (Justin Timberlake).

hat clothing person coat face head sun hat jacket

Tiếng trống hành quân, âm thanh thiết hài, các nhạc cụ của nhạc cổ điển… cũng là “hiệu ứng đám đông” thường được sử dụng tạo ra một không gian lớn, bao trùm, kích thích người nghe. Thậm chí trong “Last Night”, Pharrell còn không ngần ngại tạo ra một “dàn hợp xướng” với Timberlake đóng vai “nhạc trưởng” còn phía đằng sau là những giọng hát đậm tính phúc âm vô cùng sáng tạo.

Thêm vào đó, các bài nhạc này của Pharrell cũng thường có tốc độ (BPM) trên 100, nhịp điệu khá nhanh và nhìn chung là phù hợp cho việc gợi lên không khí vui vẻ. Điều này còn chưa kể đến các nghệ sĩ anh chọn hợp tác trong các bản Pop thường có giọng mỏng, sáng… càng phù hợp hơn cho tinh thần đó. Dàn hợp xướng gồm nhiều giọng nữ cũng tạo cảm giác nhiều “lạc quan” hơn là trầm dày của các giọng nam, giúp hoàn thiện hơn “công thức hạnh phúc” của nam nghệ sĩ.

Với 2 giải Grammy cho lĩnh vực sản xuất và nhiều giải khác cho các sản phẩm độc lập, có thể thấy Pharrell Williams là một trong những nhà sản xuất đại tài của thời đại này. Bằng phong cách âm nhạc khác lạ khi tôn vinh sự giản đơn, tận dụng được thế mạnh của những nghệ sĩ… anh đã tạo ra được các bài hát vô cùng hạnh phúc, mang nhiều năng lượng tích cực, cũng như tôn vinh những gì âm nhạc có thể mang lại về mặt cảm xúc. 

Recommended posts for you