Documentary

#PressDay: Tạp chí thời trang - Tiếng nói chính thống của ngành công nghiệp tỉ đô

Sự ra đời của các tạp chí bắt nguồn từ cuối những năm 1600, dưới thời Nữ hoàng Elizabeth, và theo thời gian, tạp chí thời trang đã trở thành một công cụ không thể thiếu của nền công nghiệp tỉ đô này, đồng thời mang thêm nhiều giá trị khác phục vụ cho độc giả.
clothing apparel monitor electronics display screen shoe footwear person human

Những tạp chí ra đời lần đầu tiên từ cuối những năm 1600, dưới thời Nữ hoàng Elizabeth, với mục tiêu đầu tiên là cập nhật những sự kiện mới nhất, chẳng hạn như dịch bệnh. Kế đến, dưới thời của Công chúa Anne, nội dung của những tờ báo bắt đầu chuyển sang các đề tài mà ở đó, phụ nữ được lấy làm trung tâm, và các ấn phẩm có dạng sách báo hoặc sách nhỏ bỏ túi. Các ấn phẩm này tiên phong tạo nên một cộng đồng người đọc giàu tri thức và có cơ sở để trao đổi thông tin với nhau.

Mãi đến năm 1732, khi biên tập viên và nhà xuất bản Edward Cave sáng lập ấn phẩm “Gentlemen Magazine” thì những quyển xuất bản này mới được gọi là tạp chí, bao gồm những bài viết và bài báo được chọn lọc kỹ lưỡng từ xa hàng tháng. Dưới thời Louis XIV của Pháp, các tạp chí bắt đầu đăng các bản phác thảo thời trang và minh họa trang phục của quý tộc thời đó. Họ miêu tả giới quý tộc, phục vụ nguồn cảm hứng và chỉ dẫn cho các nhà may mặc lúc bấy giờ. Tạp chí thời trang ngày càng phát triển hơn trong thời kỳ Gruzia và thúc đẩy sự ra đời của các cửa hàng bách hóa. 

3.jpg

Tạp chí và thế giới thời trang độc quyền lúc bấy giờ đã mang đến cho người đọc một hình thức thoát ly tạm thời khỏi thế giới thực, cho phép những người phụ nữ tạm gác lại vai trò làm vợ hay làm con gái của họ và những người đàn ông, thậm chí, theo như Oscar Wilde mô tả trong ấn phẩm “The Ladies World”  năm 1886, cũng thể hiện mong muốn về những tủ quần áo thẩm mỹ và hiện đại tương tự.

Từ đó trở đi, tạp chí thời trang tiếp tục phục vụ cho ngày càng nhiều đối tượng độc giả hơn, tạo thành công cụ để truyền cảm hứng về ăn mặc cho rất nhiều người. Alexandra Shulman, cựu Tổng biên tập tạp chí Vogue Anh từng nói với BBC Radio 2 vào năm 2014: “Mọi người không muốn mua một tạp chí như Vogue chỉ để xem những gì họ nhìn thấy khi soi gương. Tôi nghĩ Vogue là một tạp chí, ở mức độ nào đó, nói về sự tưởng tượng và những giấc mơ, một lối thoát khỏi cuộc sống thực.”

Sự ra đời của những ấn phẩm thời trang nổi tiếng

A color illustration by Héloïse Leloir from the debut issue of Harper's Bazar, November 2, 1867..jpg
Vogue 1892.jpg
Ấn phẩm đầu tiên của Harper’s Bazaar năm 1867 | Ấn phẩm đầu tiên của Vogue năm 1892

Ngày 02/11/1867, Harper & Brothers, một công ty xuất bản có trụ sở tại New York do anh chị em James, John, Joseph Wesley và Fletcher Harper điều hành đã ra mắt ấn phẩm đầu tiên của Harper’s Bazaar với lời mô tả về mình trên trang bìa: “A repository of fashion, pleasure, and instruction” (tạm dịch: Một kho về thời trang, sự hài lòng đi kèm những hướng dẫn).

Năm 1892, doanh nhân người Mỹ Arthur Baldwin Turnure đã sáng lập nên Vogue tại New York, với ý định tạo ra một ấn phẩm tôn vinh các “ceremonial side of life” (tạm dịch: các khía cạnh lễ nghi của đời sống) dành cho tầng lớp thượng lưu. Ở đó, cuốn tạp chí để “kể lại thói quen, hoạt động giải trí, các cuộc tụ tập xã hội, những địa điểm thường lui tới và quần áo (của thế giới thượng lưu)... và dành cho tất cả những ai muốn trông giống họ, muốn bước vào vòng tròn độc quyền”.

Vanity Fair Magazine, 1914.webp
L'Officiel tháng 2 năm 1937.png
Ấn phẩm Vanity Fair năm 1914 | Ấn phẩm L'OFFICIEL năm 1937

Vanity Fair là tạp chí định kỳ hàng tháng về văn hóa đại chúng, thời trang và các vấn đề thời sự do Condé Nast xuất bản lần đầu vào năm 1913. Tạp chí phát triển mạnh trong suốt 20 năm cho đến khi rơi vào cuộc Đại suy thoái và bị sáp nhập vào Vogue năm 1935 với sức sản xuất đỉnh điểm là 90.000 bản in. Nhưng sau đó, năm 1983, Condé Nast Publications, đã thông báo sẽ hồi sinh quyển tạp chí và từ đó đến nay, Vanity Fair vẫn là ấn phẩm hàng đầu về thời trang trên toàn cầu, với 5 phiên bản quốc tế.

Năm 1921, Chambre Syndicale de la Couture Parisienne, một cơ quan thương mại đại diện cho tất cả các thợ may ở Paris đã cho ra đời ấn phẩm L’OFFICIEL, với vai trò một tạp chí thương mại chuyên nghiệp hướng đến những người mua thời trang cao cấp quốc tế, cả doanh nghiệp lẫn cá nhân, và những người làm việc trong ngành thời trang. Chỉ trong thời gian ngắn, L’OFFICIEL đã giúp cho những nhà thiết kế đại tài lúc bấy giờ là Pierre Balmain, Cristóbal Balenciaga, Christian Dior hay Yves St. Laurent có những bước tiến lớn trong sự nghiệp của mình.

Người mẫu của Christian Dior (L'OFFICIEL 1970).jpg
Người mẫu của Christian Dior (L'OFFICIEL 1970)
Người mẫu của Thierry Mugler (L’OFFICIEL 1990).jpg
Người mẫu của Thierry Mugler (L’OFFICIEL 1990)

Nhưng không dừng lại ở đó, các tạp chí thời trang tiếp tục phát triển, không những đưa thời trang trở nên dễ tiếp cận hơn với cộng đồng bằng cách cập nhật các xu hướng mới nhất, mà còn là nơi phản ánh các vấn đề xã hội và nhiều mặt của văn hóa của đời sống. Khi tầm ảnh hưởng của các phong trào nghệ thuật đối với thời trang ngày càng trở nên phổ biến thông qua tác phẩm từ các nhà may của Paul Poiret và Elsa Schiaparelli, tạp chí L’OFFICIEL cũng dần rẽ thêm nhánh khai thác nội dung về nghệ sĩ và phong trào nghệ thuật. Từ nửa sau của thế kỷ 20, chủ đề nghệ thuật đã trở thành một phần không thể thiếu của tạp chí này.

Các tạp chí thời trang cũng phải cạnh tranh với Internet giống như mọi tạp chí in khác. Sự ra đời của ấn phẩm kỹ thuật số dường như trở thành mối đe dọa với những người làm tạp chí in. Tuy nhiên, tạp chí in với những tờ giấy nóng hổi còn thơm mùi mực mới, chứa đựng những hình ảnh editorial xinh đẹp và những bài viết được trau chuốt độc quyền vẫn luôn có chỗ đứng nhất định trong lòng độc giả. Cảm giác được chạm vào với sự phấn khích khi cầm trên tay một quyển tạp chí yêu thích vào mỗi tháng luôn là điều không thể thay thế với người đọc trung thành.

Công việc của người làm tạp chí thời trang

Marie-José Susskind-Jalou.jpg
Marie-José Susskind-Jalou, Chủ tịch Jalou Media Group sở hữu tạp chí L'OFFICIEL

Một tạp chí thời trang là công cụ dịch chuyển tức thời, có khả năng đưa người đọc đến những điểm khác nhau mà thậm chí không cần phải rời khỏi phòng ngủ. Giống như Nigel trong bộ phim "Devil wears Prada" đã kể với Andy về cả quãng đời tuổi thơ nằm trong chăn và đọc tạp chí Runway của ông. “Đó không chỉ là một tạp chí. Đó còn là tia hy vọng cho một cậu bé lớn lên ở Rhode Island với sáu anh em, giả vờ đi tập bóng đá nhưng thực chất là để đi đến lớp học may hàng ngày." Mở một quyển tạp chí thời trang giống như mở một cánh cửa cho phép người ta tiếp cận với một thế giới đầy diệu kỳ và khác biệt như thế.

Đó là thành quả từ vô vàn nỗ lực đằng sau hậu trường cho sự ra đời của một quyển tạp chí in từ những con người đã chọn mang toàn bộ nhiệt huyết với sự cam kết, tập trung và nhận thức nhanh nhạy nhất về ngành để cho ra đời ấn phẩm thời trang lung linh định kỳ.

Một tạp chí thời trang có thể được ví như một vương quốc, nơi Vua hoặc Nữ hoàng có thể là nhà xuất bản và tổng biên tập. Vậy chân dung một người làm báo thời trang là như thế nào? 

Mở một quyển tạp chí thời trang giống như mở một cánh cửa cho phép người ta tiếp cận với một thế giới đầy diệu kỳ và khác biệt.
Anna Wintour.jpg
Tổng biên tập Vogue Anna Wintour được cho là hình mẫu cảm hứng cho bộ phim "Devil wears Prada".
Ba đầu sáu tay
Ba đầu sáu tay

Eva Chen, cựu Giám đốc Chăm sóc Sức khỏe và Sắc đẹp của Teen Vogue từng chia sẻ với Hayley Phelan của tờ Fashionista: “Khi tạo ra một câu chuyện, tôi đồng thời phải nghĩ về nó khi xuất hiện trên tất cả các nền tảng khác nhau... Câu chuyện đó sẽ như thế nào khi xuất hiện trực tuyến, chúng ta có thể sử dụng những hình ảnh bổ sung như thế nào, một mẩu Tweet liên quan đến câu chuyện đó sẽ ra sao, cùng lúc làm sao để câu chuyện hoạt động trên Tumblr,...

(Ảnh: Huffingpost)

Nói tóm lại, những người làm báo thời trang ngày nay phải “đội rất nhiều chiếc mũ khác nhau”. Với sự xâm nhập của công nghệ kỹ thuật số, công việc của một biên tập viên có thể trở nên phức tạp hơn. Ngày càng nhiều tạp chí in phát triển trên nhiều nền tảng hơn, chẳng hạn như hợp tác với các chương trình truyền hình, các trang thương mại điện tử, các nghệ sĩ nổi tiếng trong các dự án nghệ thuật, thậm chí phát triển những dòng sản phẩm riêng của mình.

Do đó, công việc của những người trong tạp chí bao gồm nhiều thứ hơn là những gì ban đầu họ hình dung. Một biên tập viên thời trang có thể bắt đầu công việc với huyễn tưởng rằng mình sẽ được làm việc toàn thời gian với váy áo, vải vóc và lụa là, đưa ra những bài viết sắc sảo phân tích xu thế và thị hiếu. Nhưng bên cạnh đó còn là hàng ngàn công việc không liệt kê sao cho đủ, từ chắt lọc thông tin sản phẩm từ hàng tá TCBC đổ về, đến vận hành và duy trì một trang web điện tử, chạy banner, viết PR, quảng cáo cho các nhãn hàng,... Tuy nhiên càng ngày, những trách nhiệm đó càng trở thành một phần lớn công việc mặc định của họ.

Không có điểm dừng
Không có điểm dừng

Không chỉ có những dự án đặc biệt mới nuốt hết thời gian của những người làm thời trang. Mà đó còn là việc duy trì kết nối trên các nền tảng mạng xã hội giữa tờ báo với các độc giả. Robin Givhan, nhà báo thời trang của The Daily Beast từng đoạt giải Pulitzer, cho biết: “Tại các buổi trình diễn thời trang, tôi thường rất ấn tượng với cách mọi người điên cuồng bình luận trên Tweet và tải lên các hình ảnh hoặc quay video buổi trình diễn."

(Ảnh: L'Officiel Thái Lan)

Cô nói tiếp: "Họ ở đó nhưng không thực sự xem trực tiếp buổi biểu diễn mà xem qua ống kính máy ảnh của mình. Và sau nhiều năm trò chuyện với các nhiếp ảnh gia, tôi mới hiểu việc xem một buổi biểu diễn trên đường băng qua ống kính máy ảnh là một trải nghiệm hoàn toàn khác như thế nào so với việc chỉ ngồi đó và cảm nhận trực tiếp.”

Quả đó là một công việc rất khó khăn. Vì tính chất liên tục phải cung cấp những thông tin đầy đủ, chính xác và nhanh chóng nhất về những sự kiện thời trang, các bộ sưu tập, các thương hiệu, các nhà thiết kế cũng như những xu hướng mới nhất - điều luôn xuất hiện và thay đổi - trong thế giới thời trang, nên công việc của mọi người trong một tờ báo thời trang là hầu như không có điểm dừng. Họ có thể làm việc 24/7. Năm ngày trong tuần để giải quyết các công việc chính, trao đổi, nói chuyện với khách hàng, và hai ngày cuối tuần để giải quyết những công việc tồn đọng cũng như lên kế hoạch cho một tuần tiếp theo. 

Chen cho biết kể từ khi đảm nhận vai trò trong tạp chí Vogue Teen, cô cũng ý thức hơn nhiều về cách mình ấy xuất hiện và tương tác với mọi người trong suốt thời gian của mình, kể cả khi đó là ngoài giờ làm việc. “Tôi cảm thấy áp lực khi phải sản xuất nội dung (liên tục), cho dù là viết blog, tweet hay biên tập (các nội dung đã được viết). Tuy nhiên, mạng xã hội đã cho các biên tập viên cơ hội kết nối với độc giả theo cách chưa từng có trước đây và đó là điều mà tôi ấy không bao giờ muốn từ bỏ.”

Tốc độ của mạng xã hội
Tốc độ của mạng xã hội

Nói về mạng xã hội, đó lại là một thử thách nữa cho các người làm thời trang bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc sẽ có rất nhiều người khác, từ Blogger đến Vlogger và giờ đây là Tiktoker thời trang xuất hiện, và thông tin cũng như sức ảnh hưởng không còn là điều mà một tạp chí thời trang có thể sở hữu độc quyền. 

(Ảnh: Felipe Tomazelli)

Các trang chính thống về thời trang phải cạnh tranh về lượt xem trang với blog, vlog và theo lẽ cần thiết, các biên tập viên, các giám đốc sáng tạo, các giám đốc hình ảnh,... giờ đây phải cạnh tranh khốc liệt về cường độ và tốc độ công việc của mình. Việc có một trang mạng xã hội, bất kể là Facebook hay Instagram hay Youtube (càng nhiều càng tốt) hoạt động mạnh với lượng người theo dõi cao là một kỹ năng vô giá để hoạt động trong ngành công nghiệp đầy hào nhoáng và xa xỉ này. Nếu sở hữu nghệ thuật multi-task bậc thầy và khả năng tạo ra nội dung dí dỏm với chỉ một dòng lại là điều càng hay. Khả năng kết nối với những gì người đọc quan tâm là điều vô cùng quan trọng. Phần thắng sẽ thuộc về những ai có tiếng nói thuộc mạnh mẽ, thông minh và phong cách nhất.

Nguồn tham khảo: Fashionista, Glam Observer

Tags

Recommended posts for you