Quảng bá tính Việt qua âm nhạc: Nhiều động lực, lắm rào cản
Con đường quảng bá văn hóa, con người Việt Nam thông qua âm nhạc luôn không dễ dàng, khi thị trường trong nước còn nhỏ và sự tham gia của các hãng đĩa chỉ mới xuất hiện thời gian gần đây. Tuy vậy những hạn chế này đang được cải thiện trong thời gian qua.
Thuận lợi trước mắt
Có một thực tế là âm nhạc hiện đại của Việt Nam bắt đầu khá muộn so với thế giới, nên việc theo kịp dòng chảy âm nhạc quốc tế vẫn sẽ tồn tại rất nhiều trở ngại. Thế nhưng trong những năm qua, khoảng cách nói trên ngày càng gần lại. Với các lễ hội âm nhạc diễn ra suốt năm, nhiều đêm diễn lớn của các ngôi sao quốc tế như BLACKPINK, Maroon 5, Charlie Puth… đã được tổ chức là minh chứng rõ ràng nhất cho một nền âm nhạc đang dần chuyển mình, từ đó có nhiều khả năng trở thành điểm đến tiềm năng cho việc thưởng thức nghệ thuật.
Đây cũng đồng thời là cơ sở cho sự kết hợp giữa các nghệ sĩ Việt và quốc tế. Từ những dự án mang tính giao lưu trong nội bộ giữa các hãng đĩa, các dự án này ngày càng chuyên nghiệp và cá nhân hơn. Thời gian vừa qua có Vũ. với ban nhạc Hongkong - Dear Jean trong single “Những lời hứa bỏ quên”, Chillies với nam ca sĩ đến từ Nhật Bản – Morisaki Win trong “Đại lộ mặt trời”, hay trước đó Tlinh, Wren Evans, Suboi… cũng có cơ hội hợp tác với những ngôi sao đến từ Âu – Mỹ cũng như Hàn Quốc.
Với lợi thế của sự năng động, không ngại khó khăn, hiện nay ngày càng có nhiều nghệ sĩ trẻ quan tâm đến việc thể hiện tính Việt trong sản phẩm sáng tạo. Điều này cho thấy các nghệ sĩ trẻ không những đã không bỏ quên mà đang ngày càng tìm tòi hơn nữa để kết nối bản thân với bản nguyên và nguồn cội. Những thành công lớn có thể kể đến Hoàng Thùy Linh với 2 dự án “Hoàng” và “LINK” thực hiện cùng DTAP, Phương Mỹ Chi với “Vũ trụ cò bay” hay gần đây nhất là “Em Xinh” của MONO.
Các sản phẩm thiên về nghệ thuật khác như “Jazz Duyên” của Quyền Thiện Đắc, Hoàng Tùng phối trộn dân ca với Jazz, “Dzanca” “rock hóa” các làn điệu cổ truyền của Dzung hay “Những khúc ca Việt cổ” của Lê Cát Trọng Lý theo dấu những bài hát truyền miệng của các dân tộc ít người… cũng đại diện cho hướng đi khác biệt và không ngại thể hiện mình của nghệ sĩ Việt.
Ngoài ra xu hướng kết hợp nhiều dòng nhạc cũng ngày càng xuất hiện nhiều hơn, cho thấy sứ mệnh quảng bá văn hóa luôn luôn hiện diện trong sáng tạo của thế hệ trẻ. Việc kết hợp Rap với cải lương của NSND Bạch Tuyết, Wowy, Hoàng Dũng, Hứa Kim Tuyền, bolero với EDM, Pop, R&B của Wren Evans hay yếu tố dân tộc miền cao được sử dụng bởi Double2T hay Đoàn Thúy Trang… chính là ví dụ tương đối điển hình cho làn sóng này.
Thế giới đang ngày càng “phẳng” hơn cũng là một lợi thế khác, khi mọi thông tin có thể dễ dàng lan tỏa vì những rào cản về mặt biên giới giữa các quốc gia không còn quá lớn. Là một nghệ sĩ nặng lòng với việc kết hợp chất liệu dân gian cùng với âm nhạc điện tử, mess. (Vũ Phương Thảo) cho biết: “Các sản phẩm âm nhạc trong giai đoạn hiện tại có thể phát hành qua vô số cách thức, từ đơn giản đến phức tạp, từ lớn đến nhỏ. Nghệ sĩ có nhiều hướng đi đa dạng hơn, người nghe có nhiều lựa chọn thứ mình muốn nghe hơn”.
Thách thức đón chờ
Con đường kết hợp các yếu tố trên luôn không dễ dàng, bởi việc phải vừa đảm bảo được tính hiện đại nhưng nét truyền thống vẫn phải hiển hiện không thật đơn giản. Thế nhưng với sự phong phú của các chất liệu và sự tự thân ý thức của giới nghệ sĩ, thì những hạn chế nói trên đang dần xóa nhòa, tạo ra những sự kết hợp thú vị.
Một trong số đó không thể không kể đến EP “Lắng” của nhạc sĩ Võ Thiện Thanh hợp tác cùng nghệ sĩ đàn cò Dương Thùy Anh và ca sĩ Bảo Lan (nhóm 5 Dòng Kẻ). Trong sản phẩm này, nam nhạc sĩ đã pha trộn rất nhiều làn điệu mang tính truyền thống như chèo, xẩm cũng như những câu hò Huế… với nhạc cổ điển, pop-rock và nhạc điện tử. Qua đó mà tiếng đàn cò như có được thêm những sức sống mới.
Chia sẻ về vấn đề này, nhạc sĩ Võ Thiện Thanh cho rằng để thành công trong sứ mệnh quảng bá văn hóa thì nỗ lực riêng của các nghệ sĩ là “phương cách đúng đắn và khả thi nhất. Những chính sách của nhà nước, nếu có thì tốt, nhưng không thể là cách để nghệ sĩ bám víu vào hoàn toàn”.
Chất lượng, theo đó, vẫn luôn là yếu tố quan trọng nhất quyết định sự thành bại của một dự án. Việc phải đảm bảo được sự cân bằng giữa 2 yếu tố trên, từ đó mang đến cảm giác dễ chịu, thu hút cũng là một thách thức lớn cho giới sáng tạo. Điều đó không phải không thể làm được. Giữa tháng 12 vừa qua, ca sĩ Hương Thanh đã kết hợp cùng 2 nghệ sĩ Guo Gan (Trung Quốc) và Fumie Hihara (Nhật Bản) đã cho ra mắt album mới mang tên “Three Perfumes” mang nhiều âm hưởng của 3 quốc gia.
Tại đây ta sẽ được nghe những làn điệu truyền thống qua giọng hát của Hương Thanh, âm sắc đàn nhị của Guo Gan và đàn koto của Hihara. Đó là bài dân ca “Hoa Lài” (Trung Quốc), “Hoa anh đào” (Nhật Bản) cũng như “Còn Duyên”, “Lý Quạ Kêu”, “Lý Ngựa Ô Huế”… của Việt Nam. Các bài hát này đều có được sự giao thoa giữa 3 dân tộc, không quá nặng nề tính chất bản địa của riêng văn hóa nào, khiến chúng không chỉ mới lạ mà còn dễ nghe.
Hay ngay cả trước đó, khi hợp tác với nghệ sĩ guitar người Pháp gốc Việt Nguyên Lê để cho ra mắt các dự án kết hợp truyền thống với âm hưởng Jazz như “Tales from Viêt-nam” (1996), “Moon and Wind” (1999), “Dragonfly (2001)”, “Fragile Beauty” (2007)… thì nữ ca sĩ Hương Thanh vẫn luôn tâm niệm “Nếu nhạc dân gian đã quá hay rồi, thì mình phải gặp những nhạc sĩ giỏi để thấy dẫu 2 đất nước có thể khác nhau nhưng vẫn tạo ra một bản nhạc hay”. Do đó bà thường chọn giữ đúng giai điệu truyền thống khi làm việc với những nhạc công nước ngoài, còn phần quan trọng là phối khí thì họ có thể tự do sáng tạo, từ đó cộng hưởng với tính dân gian đã có từ trước. Nguyên Lê cũng từng chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn, rằng:
“Những album mang màu sắc âm nhạc truyền thống Việt Nam luôn thu hút được khán giả quốc tế”.
Ngô Hồng Quang với nhiều album cũng là một người nặng lòng như thế. Các tác phẩm của anh thường xuất hiện nhiều nhạc cụ dân tộc đặc trưng, hoặc sử dụng lại làn điệu đã quá quen thuộc, từ đó tạo ra thử nghiệm mới mẻ. Chẳng hạn trong đĩa “Nhìn lại”, anh đã sử dụng đàn nhị, đàn môi, sáo và khèn để kết hợp với âm nhạc điện tử. Còn trong “Nam nhi”, anh đã kết hợp các bài Quan họ với phong cách acapella, ngũ tấu đàn dây cũng như beatbox. Hẳn nhiên âm nhạc của nam nghệ sĩ mang nhiều tính chất thử nghiệm, nên sẽ đến được gần hơn với thị trường châu Âu – nơi rất phát triển loại hình fusion hay experimental.
Chính việc nhận diện được tệp khán giả một cách đúng đắn mà những nghệ sĩ nói trên đã tìm thấy được thành công riêng mình. Chẳng hạn vào năm 2017, dự án “Hà Nội Duo” của Nguyên Lê và Ngô Hồng Quang đã giúp cả hai có được đề cử Nhạc sĩ của năm tại Giải Echo Jazz (Đức). Đây là giải thưởng của hãng thu âm ACT tại châu Âu – một thương hiệu lớn được những người yêu Jazz đặc biệt quan tâm. Còn với Hương Thanh, vào năm 2007, bà cũng là ca sĩ Việt Nam đầu tiên và duy nhất nhận giải Prix Musiques du Monde của Pháp, vì các nỗ lực giữ gìn âm nhạc dân tộc.
Với xu thế kết hợp nhiều dòng nhạc và nhiều nền văn hóa như là hiện nay của các nghệ sĩ ở nhiều thế hệ, có thể tin rằng làn sóng kết hợp nói trên sẽ còn bùng nổ và phát triển hơn trong giai đoạn tới. Không chỉ mang lại những điểm nhấn mới trong hành trình của các nghệ sĩ, mà hành trình này cũng đã góp phần đưa văn hóa vô cùng phong phú cũng như đa dạng của Việt Nam ra với thế giới.