Documentary

Pierre Cardin & Simon Jacquemus: Cuộc trò chuyện cuối cùng

Ngày 29/12 vừa qua, lại một huyền thoại nữa của thế giới thời trang qua đời: Pierre Cardin. Để tỏ lòng tôn kính với ông, mời bạn cùng theo dõi lại cuộc chuyện trò giữa ông và Simon Porte Jacquemus. Cuộc trao đổi cuối cùng của họ, được thực hiện bởi L'Officiel Vietnam, cũng là sợi chỉ kết nối tinh hoa của quá khứ với những hy vọng về tương lai.
person human clothing apparel sleeve long sleeve

Chúng tôi ngồi lại tại Café de Sade, một quán cafe nhỏ nhắn ở Provence. Bên cạnh tôi là Pierre Cardin, ở tuổi 98 và vẫn đang hoạt động tích cực trong lĩnh vực thời trang Pháp, và Simon Porte Jacquemus, đầy hoài bão là và một cái tên đang lên ở tuổi 30 của mình. Yếu tố duy nhất gắn kết họ, những người sống ở những thế giới và hai thời đại hoàn toàn khác nhau, chính là tinh thần sáng tạo vì thời trang, bản tính nổi loạn và sẵn sàng giải phóng bản thân khỏi những quy tắc sẵn có.

Cả hai người ở cạnh nhau, trông như tòa lâu đài bằng đá sừng sững Lacoste, nơi được Marquis de Sade cải tạo để xây lại thành một tòa thành trú ẩn an toàn, một chiếc tổ đại bàng ấm áp giữa lãnh thổ rộng lớn, và có thể phóng tầm mắt đến ngọn Lubéron hùng vĩ ở đằng xa xa.

Cardin đã mua tòa nhà này cùng phần lớn đất trong ngôi làng cheo leo trên sườn đồi này để làm nơi trưng bày thời trang và nghệ thuật. Ông hiếm khi ra khỏi ngôi nhà của mình, ngoại trừ những ngày như hôm nay, để tiếp chuyện với chúng tôi. Mở cánh của rộng lớn, Pierre bước đi dọc hành lang và thực hiện chuyến du hành thời gian từ thời Trung cổ đến với hiện tại cùng với Simon Jacquemu.

Giữa thời điểm tất cả mọi điều đều không chắc chắn, sự hiện diện đồng thời của hai người đàn ông này là biểu tượng đầy triển vọng cho sự chuyển giao giữa một quá khứ vàng son đặc trưng bởi thời trang haute couture đến tương lai bí ẩn cùng những khát khao đổi mới.

Khung cảnh cuối cùng trong show trình diễn Xuân Hè 2016 của Jacquemus
Khung cảnh cuối cùng trong show trình diễn Xuân Hè 2016 của Jacquemus

PAMELA GOLBIN: Thật kỳ lạ khi cùng lúc được trò chuyện cùng nhà thiết kế gạo cội và nhà thiết kế trẻ tuổi nhất của làng thời trang.

PIERRE CARDIN: Tôi cũng từng trẻ mà! Tôi sinh ra không già thế này đâu! Hãy uống mừng tuổi trẻ và sức sáng tạo mới!

SIMON PORTE JACQUEMUS: Nâng ly!

PG: Đây có vẻ là một điều lạ lùng ở Paris: cả hai người đều hoạt động độc lập và cùng lúc là giám đốc nhà mốt của mình.

PC: Tôi luôn là như thế. Tôi chưa bao giờ có một vị sếp nào. Tôi có đủ tài chính để làm mọi điều tôi muốn và không cần ai giúp đỡ.

SPJ: Với tôi, đó là một lựa chọn. Có thể tôi không nhiều tiền nhưng không vì thế mà tôi muốn tham gia vào một tập đoàn khổng lồ. Những tờ ngân phiếu không làm tôi bận tâm. Tôi đã từ chối khá nhiều thương hiệu và những lời mời gọi hấp dẫn về tài chính.

1 / 2
Huyền thoại thiết kế Pierre Cardin
Nhà thiết kế trẻ Simon Porte Jacquemus

PG: Còn bây giờ?

SPJ: Không, nó là một sự lựa chọn nghiêm túc. Tôi yêu sự tự do tôi đang có và thấy mình thật tuyệt. Thử thách lớn nhất đối với một nhà thiết kế là sự tự do. Tôi đã luôn muốn điều đó. Tôi có thể tự do xây dựng một đội ngũ bền vững.

PG: Anh định nghĩa thế nào là thành công?

SPJ: Với tôi, thành công lớn nhất chính là đội ngũ của mình. Được bắt chước cũng là một loại thành công - khi bạn được các nhãn hiệu “thời trang nhanh” làm theo, nghĩa là bạn đang sở hữu một phong cách mà thị trường muốn.

TELEMMGLPICT000247647335_trans_NvBQzQNjv4BqchCbO_vINlrNsQAhgaesPlzSSHVrBfKXp9-weE4EVcU.jpeg

PG: Khi mới bắt đầu thiết kế, có ai từng nghĩ về một hình mẫu phụ nữ cụ thể nào không, hay đó là một cái gì đó mang tính toàn cầu?

PC: Tôi không nghĩ về người phụ nữ hay bất cứ vũ trụ nào cả. Nó đúng hơn là một hình dạng, một đơn vị, một ý tưởng hay một hình bóng có thể mặc được.

SPJ: Tôi thường thích nghĩ đến một ý tưởng bao quát, một chuyện kể hay câu chuyện có tiêu đề chẳng hạn như Jean-Luc Godard với bộ phim Le Mépris. Tạo nên một câu chuyện với những nhân vật gần gũi là phong cách rất Pháp. Tôi luôn có nỗi ám ảnh với phụ nữ từ khi còn nhỏ và chủ yếu liên quan đến một người - mẹ. Mẹ tôi vẫn còn giữ tên từ thời con gái, Jacquemus, và bà là trái tim thương hiệu của tôi.

BST Xuân Hè 2017 của Jacquemus

PG: Gần đây anh có ra mắt sản phẩm thời trang nam phải không?

SPJ: Đúng vậy. Vì tôi cũng muốn kể những câu chuyện về người đàn ông. Khi bắt đầu, các thiết kế dành cho phụ nữ đến với tôi gần như tự nhiên. Nhưng với trang phục nam, tôi cần thêm thời gian để biết mình muốn kể câu chuyện như thế nào.

PG: Ông có nghĩ rằng mình khá cạnh tranh không? Ông có sở thích nào không?

PC: Ồ không. Với tôi, tất cả đều là công việc.

SPJ: Thật là thức thời nếu diễn đạt điều này bằng tiếng Anh: work, work, work. Đó là điều chúng tôi thường nói với nhau.

PG: Cardin, ông vừa tổ chức một cuộc triển lãm hoài niệm tác phẩm của mình tại Bảo tàng Brooklyn. Ông nghĩ sao về việc trưng bày các thiết kế của mình trong những viện bảo tàng?

PC: Trước hết, tôi muốn nói rằng đó là một sự ghi nhận thành quả làm việc của tôi, và nó cũng cho thấy con đường để tôi trở thành Pierre Cardin như thế nào. Thành công không đến một cách tình cờ, mà là hàng giờ làm việc không ngừng nghỉ, với trách nhiệm và sự căng thẳng, bên cạnh một cá tính mạnh mẽ. Bạn phải tạo ra được bản sắc cá nhân.

PG: Còn với anh thì sao, Simon? Tôi có thể thấy anh đang cẩn thận lưu giữ lại những bộ sưu tập của mình.

SPJ: Đúng vậy. Tôi luôn có bản sao của tất cả mọi thứ tôi làm, ngoài những dữ liệu lưu trữ. Tất cả đều quan trọng, nhưng hẵng còn quá sớm để tôi có thể làm một cuộc triển lãm riêng. Tôi chỉ mới 30 thôi. Tôi không thực sự nghĩ về điều đó đâu, ngay cả khi việc thu thập và lưu trữ tất cả mọi thứ trông có vẻ như vậy, theo một cách nào đó. Khi còn trẻ, tôi từng mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang cao cấp nổi tiếng, nhưng giờ đây, tôi chỉ muốn làm mọi thứ một cách đơn giản và đẹp đẽ, biết được những gì đang diễn ra xung quanh và giữ được sự trung thành với khách hàng của mình. Đó là mục tiêu và cũng là sự hài lòng lớn nhất đối với tôi. Tôi thiết kế mọi bộ sưu tập từ A đến Z, từ chiếc thắt lưng đơn giản đến chiếc váy hay áo khoác thiết kế. Tôi là người đứng sau mọi thứ, với tất cả sự chân thành có thể. Đó là điều khiến tôi hạnh phúc.

1 / 3
Thiết kế của Pierre năm 1966
Thiết kế của Pierre năm 1968
Thiết kế của Pierre năm 1992

PG: Anh từng làm việc tại một trong những ngôi nhà nổi tiếng nhất của Cardin, Palais Bulles do kiến ​​trúc sư Antii Lovag tạo nên, ở Théoule-sur-Mer (miền Nam nước Pháp)…

SPJ: Đó là quãng thời gian vô cùng tuyệt vời. Một giấc mơ thành hiện thực. Thực ra, tôi từng yêu quý ngôi nhà ấy trong thời gian dài. Theo cảm quan thẩm mỹ của tôi, tôi không biết phải diễn đạt thế nào nữa… Đây là một trong những ngôi nhà tôi yêu thích nhất.

PC: Đúng rồi, đó là một bức điêu khắc sống. Đó quả là một công trình nhiệm màu.

PG: Có bao giờ anh cảm thấy ngỡ ngàng trước khối kiến trúc độc đáo này chưa?

SPJ: Đây là một nơi cực kỳ hoàn hảo. Ở đây còn có những tác phẩm bằng gốm của Picasso. Tôi bị ám ảnh bởi Matisse và Picasso. Căn nhà được trang trí với rất nhiều thiết kế biểu tượng, có một chiếc đèn mà tôi rất thích. Ở đây có nhiều đồ vật rất đẹp và mang lại cảm giác dễ chịu.

pierre-cardins-1957-1609257710.jpg

PG: (Cardin) Ông có thể chia sẻ về những nhà thiết nổi tiếng thời kỳ hậu chiến mà ông từng làm việc cùng được không?

PC: Tôi biết Dior từ trước khi ông ấy thành lập nên thương hiệu Haute Couture, khi ấy ông ta vẫn còn là một nhà buôn đồ cổ và khá nhút nhát.

PG: Trái ngược với Balmain. Ông ấy...

PC: là một dân chơi chính hiệu!

PG: Còn Cristobal Balenciaga?

PC: Tôi có biết ông ấy nhưng ông luôn kín tiếng, đôi khi hơi thái quá.

SPJ: Cardin, nếu tôi nhớ không nhầm thì có lần ông nói với tôi rằng Quý ngài Dior từng mơ ước cả đời để được như Balenciaga.

PC: Chính xác. Dior từng kể với tôi như thế: “Tôi luôn luôn mong muốn được làm Balenciaga.”

PG: Còn Chanel...

PC: Ồ… tôi không muốn nói về bà ấy. Bà ấy hay ghen tị với tôi. Tôi đẹp trai, trẻ trung và tài năng trong khi bà ấy thì khá đứng tuổi rồi...

SPJ: Ồ, ghen tị trong thời trang, khó đấy.

PC: Bà ta luôn hỏi: “Người thanh niên này là ai? Tên của anh ta là gì?” cho dù đã gặp tôi hơn 20 lần và chúng tôi đã ngồi cạnh nhau trong mọi bữa tiệc. Bà ấy thường chỉ nói những điều rất khủng khiếp về mọi người. Một người nhỏ nhen và xấu tính ...

SPJ: Toàn những điều tôi không thích.

PC:...nhưng bà ấy cũng có khiếu hài hước...

SPJ: Khi mới bắt đầu sự nghiệp ở tuổi 20, tôi thường bị các tiền bối nhìn chằm chằm trong những bữa tiệc tối và cocktail. Khi ấy, tôi tự nhủ rằng mình sẽ làm điều ngược lại với thế hệ trẻ. Tôi sẽ ủng hộ họ, như tôi đã làm với Ludovic [de Saint Sernin]. Tôi không muốn tốn năng lượng vào việc nghĩ rằng họ sẽ chiếm chỗ của tôi. Nếu tôi mất đi lợi thế của mình vào tay họ thì lỗi là ở tôi, chứ không phải của những nhà thiết kế trẻ đang khao khát thành công.

PC: Ở Paris thế nào? Có nhiều nhà thiết kế trẻ giống như anh không?

SPJ: Tôi cảm thấy gần đây bắt đầu có nhiều nhà thiết kế trẻ rất thú vị. Khi tôi bắt đầu cách đây mười năm, thời đó các nhà thiết kế còn rất ít. Paris từng như một thành phố ngủ quên, nhưng giờ đây mọi thứ đang dần thay đổi theo chiều hướng tốt hơn.

Simon Porte Jacquemus 2.PNG

PG: Liệu một tình bạn thực sự trong ngành thời trang có tồn tại?

PC: Luôn luôn có sự ganh tỵ. André Courrèges và tôi từng là bạn bè. Anh ấy rất có tài. Thực sự rất có tài!

SPJ: Đúng vậy, những bức vẽ của ông ấy rất đẹp. Tôi cũng yêu mến Courrèges. Ông ấy là một trong những nguồn cảm hứng lớn nhất của tôi. Courrègé, và ông.

PC: Điều gì ở những tác phẩm của anh ta truyền cảm hứng cho anh?

SPJ: Sự khéo léo trong phối hợp màu sắc và hình khối. Các sáng tạo của ông ấy thực sự rất thô sơ, giống như Picasso. Nhưng chính sự thô sơ đó đã thu hút tôi nhanh chóng.

PC: Anh ta là một kẻ có phong cách.

1 / 2
BST Xuân Hè 2018 “La Bomba” của Jacquemus
BST Xuân Hè 2019 tại Provence

PG: Điều gì quan trọng hơn với ông, thời trang hay có phong cách?

PC: Chắc chắn là có phong cách rồi! Phong cách sẽ tạo nên thương hiệu. Thời trang chỉ là một cảm giác thôi!

PG: Ông Cardin, ông có lời khuyên nào dành cho Simon không?

PC: Làm việc trong âm thầm và đừng nghe theo người khác. Hãy chỉ đi theo sự chỉ dẫn của mình. Nếu phụ thuộc vào người khác, cậu sẽ không thể thành công.

PG: Có vẻ như Simon đã có tất cả những điều đó.

PC: Đúng vậy, tất nhiên! Nhưng cậu ấy cần tiếp tục nỗ lực. Bắt đầu luôn là phần dễ nhất.

SPJ: Tôi chỉ mới vào ngành được 10 năm thôi!

PG: Simon, có câu gì anh muốn hỏi Cardin không?

SPJ: Nhìn lại (sự nghiệp của mình) có điều gì chú muốn thay đổi không?

PC: (hát nhẩm bài hát của Edith Piaf, “No Regrets”) No! No regret!

SPJ: (cười) Quả là đúng như tôi nghĩ, Cardin!

PC: (tiếp tục hát)  No! I will have no regrets!

Thực hiện: Pamela Golbin | Chuyển ngữ: Thảo Nguyên

Tags

Recommended posts for you