SO L'OFFICIEL: Samuel An - “Tôi muốn mình phải diễn tốt hơn qua từng bộ phim!”
Được học piano cổ điển từ 7 tuổi, Samuel An đã tiếp xúc với âm nhạc từ rất lâu, tuổi thơ của Samuel dường như luôn gắn bó với âm nhạc: từ đội hợp xướng ở nhà thờ, đến CLB văn nghệ ở trường trung học hay cộng đồng Việt Nam mỗi dịp lễ tết… Vì thế, chẳng khó hiểu lý do khiến anh chàng này quyết định trở về Việt Nam để thỏa mãn tình yêu này.
Samuel đặt chân đến Sài Gòn một mình với mong muốn có cơ hội đi hát, từ những quán café và phòng trà. The Voice có lẽ là dấu mốc quan trọng đầu tiên của Samuel An. Hình ảnh chàng ca sĩ đẹp trai lãng tử với những ca khúc tiếng Pháp lãng mạn đã đủ để đưa tên tuổi Samuel đến với tâm điểm của công chúng lúc bấy giờ. Quá trình 1 năm gắn bó với ca hát sau đó được Samuel mô tả “chỉ giống như việc cho thỏa đam mê” khi anh chưa ra ca khúc chính thức nào, hay có định hướng cụ thể với việc trở thành ca sĩ. “Chất nhạc của tôi ở thời điểm đó không hợp với thị trường, bởi lúc đó nhạc Hip-Hop hay K-Pop ngày càng thịnh hành, nhưng cũng vì vậy tôi mới có cơ hội đóng phim, và từ đó tôi mê phim luôn.”
Vai diễn Khánh trong “Thiên thần hộ mệnh” của đạo diễn Victor Vũ chắc chắn là bước đệm cho sự nghiệp diễn xuất của nam diễn viên trẻ tuổi. Nhưng ấn tượng của tôi với Samuel An phía sau ống kính, ngoài một khuôn mặt rất điện ảnh, là khả năng nói tiếng Việt rất giỏi dù sinh ra và lớn lên ở Lausanne (Thụy Sĩ), một anh chàng nhạy cảm, sống tình cảm và là một người hướng nội điển hình.
Sau bộ phim truyền hình đầu tay, Samuel An lại chọn sân khấu kịch chứ không nhận tiếp những lời mời đóng phim cho đến “Thiên thần Hộ mệnh”, vì sao vậy?
Sau vai diễn đầu tiên đó, tôi muốn học bài bản hơn về diễn xuất và cảm thấy sân khấu kịch rất thuyết phục với mình vì hai lý do. Thứ nhất, nó cho tôi cơ hội tiếp xúc với việc điều khiển giọng nói, từ ngữ, đó cũng là lý do so với hồi đi thi The Voice, tiếng Việt của tôi giờ đã tiến bộ hơn rất nhiều. Đóng phim thì mình chỉ cần phát âm cho người xem hiểu và phát âm tự nhiên. Nhưng trên sân khấu thì đòi hỏi mình phải phát âm chính xác tuyệt đối, giọng phải vang.
Sân khấu cũng là môi trường tôi có thể tiếp xúc với rất nhiều dạng nhân vật, ví dụ như một ông già mù 70 tuổi chẳng hạn, chỉ có thể ở sân khấu tôi mới có được cơ hội thử sức với những vai diễn có biên độ đa dạng đến vậy. Một điểm nữa, môi trường sân khấu rất Việt Nam, tôi được tiếp xúc với rất nhiều người từ những hoàn cảnh khác nhau, lắng nghe nhiều câu chuyện hay, và quan sát nhiều điều. Nhưng ngay khi bước vào sân khấu kịch tôi đã xác định mục đích của mình là trở thành diễn viên điện ảnh, tôi cũng nói với thầy Minh Nhí (thầy dạy của Samuel An) như vậy, nhưng giờ tôi thích sân khấu kịch đến độ thỉnh thoảng nếu thầy kêu tôi vẫn sẽ về sân khấu diễn.
Vai diễn điện ảnh đầu tay lại là một vai nặng kí trong bô phim của đạo diễn Victor Vũ – người được mệnh danh là “Ông vua phòng vé của điện ảnh Việt”, nhiều người nói con đường diễn xuất của Samuel An đang rất bằng phẳng thì phải?
Sự bằng phẳng ấy đến từ thái độ nghiêm túc của tôi với diễn xuất. Quan điểm của tôi với nghề diễn là mình có điểm mạnh và điểm yếu, điểm mạnh thì phô ra, còn điểm yếu thì cố mà khắc phục, và tôi tập trung vào những điều ấy cho từng vai diễn... Tôi cũng đã từng đi casting, cũng đã từng không được nhận vai. Anh Victor Vũ là người chỉ chọn những diễn viên hợp vai, nên có lẽ anh Victor Vũ đã thấy vai Khánh trong “Thiên thần hộ mệnh” hợp với tôi và giao cho tôi vai này, đơn giản như vậy.
Vai Khánh là vai diễn có nội tâm khá phức tạp và nhân vật cũng không đơn giản chút nào. Vậy một Samuel An ngoài đời có như vậy không?
Ngoài đời tôi hiền lắm! Tôi sống rất đơn giản, nhất là với những sự lựa chọn. Trước đây khi ở độ tuổi mới lớn, bồng bột thì tất nhiên tôi cũng “phức tạp” và bồng bột giống như những người trẻ ở độ tuổi đó, nhưng về bản chất tôi không phải người thích sự cầu kì hay phức tạp.
Nhân nói về bồng bột, tôi không tưởng tượng nổi một Samuel An bồng bột hay làm những chuyện cỡ “điên rồ” sẽ thế nào?
Nhiều người thì sẽ nghĩ quyết định về Việt Nam một mình của tôi là điên rồ, bạn bè tôi hay thậm chí bạn bè ba mẹ tôi hay thắc mắc tôi đang làm gì vậy. Nhưng với tôi đó không phải quyết định bồng bột. Tôi luôn suy nghĩ rất nhiều khi đưa ra quyết định gì, dùng từ “mạo hiểm” thì có lẽ đúng hơn. Lúc nào “mạo hiểm” một chút cũng sẽ thú vị hơn. Ví dụ với diễn xuất chẳng hạn, dù nhận vai nào tôi cũng cần phải chắc chắn mình có đủ lực, nhưng tôi vẫn luôn muốn đóng những vai khó nhất có thể trong từng thời điểm.
Là một người hướng nội điển hình, có bao giờ bạn choáng ngợp với ngành công nghiệp giải trí mà bạn đang dần trở thành một phần trong đó không? Giống như chính những gì được phản ánh trong “Thiên thần hộ mệnh”?
Tất nhiên mấy chuyện thị phi chắc chắn vẫn có, nhưng tôi là người khá lạc quan và vì biết mình yêu thích công việc đó, tôi chỉ cố gắng làm tốt phần việc của mình ở một loại hình nghệ thuật cụ thể là diễn xuất và tập trung vào việc xây dựng chỗ đứng vững chắc với vai trò một diễn viên điện ảnh ở Việt Nam. Thú thực là tôi không biết gì nhiều về showbiz Việt Nam đâu, những chuyện tiêu cực trong showbiz vì thế tôi cũng không muốn nghĩ đến hay đi sâu vào nó.
Giả sử một ngày bạn nhận được phản hồi tiêu cực về diễn xuất của mình thì sao?
Nếu nó tới với mình thì tôi phải đối mặt với nó chứ. Thực ra tôi cũng đã từng nghe những nhận xét tiêu cực về diễn xuất của mình, với nghề này thì điều đó là bình thường. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là một diễn viên giỏi, mà tôi muốn nghĩ mình là một diễn viên luôn cố gắng học từ mọi thứ. Điều tôi mong muốn đơn giản nằm ở việc mình phải tiến bộ, dự án này tôi phải diễn hay hơn dự án trước. Có thể với chính tâm lý này mà tôi có sự chọn lọc khi lắng nghe những góp ý hơn chăng? Tôi cũng cần những phản hồi dù tốt hay xấu, vì với điện ảnh, tôi cũng vẫn chỉ đang ở những bước chập chững.
Trong một bài phỏng vấn, Trúc Anh, Salim và Aimee đều đồng tình rằng bạn là người trầm tính và ít nói nhất trong đoàn làm phim. Đó là lúc đi đóng phim, vậy khi không đi quay phim thì sao?
Tôi hát! Chắc do nhớ những năm đi hát thì phải, nhiều khi nhớ nên tôi hay xem lại những video hồi đó cho … đỡ nhớ. Tôi cũng xem rất nhiều phim nữa, những bộ phim điện ảnh Việt Nam, hết phim ở giai đoạn gần đây tôi sẽ lục lọi những bộ phim cũ hơn để xem, để quan sát thêm về định hướng của điện ảnh Việt Nam. Ngoài ra, giai đoạn gần đây may mắn là cũng có nhiều kịch bản gửi đến, tôi dành nhiều thời gian đọc kịch bản. Tôi mê lắm, đọc và nghiền ngẫm, như là thực sự sống với nhân vật khắc họa trong đó vậy.
Bạn có bao giờ nghĩ đến việc góp mặt trong những bộ phim nói tiếng Pháp – ngôn ngữ thứ nhất của mình?
Điều này với tôi giống với một ước mơ nhiều hơn. Còn hiện tại tôi chưa nhắm đến nó. Có vài kịch bản ở Việt Nam có những vai diễn khá gần với tôi, nhất là về mặt ngôn ngữ, tôi mong sau này sẽ có cơ hội đảm nhận vai diễn mà vừa có thể nói tiếng Pháp vừa có thể nói tiếng Việt. Nhưng tôi cũng sẽ cảm thấy vui lắm nếu có cơ hội đóng cùng với những diễn viên lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm như cô Lê Khanh, chú Thái Hòa hay cô Hồng Ánh.
Samuel An có thể chia sẻ thêm về dự án phim sắp ra mắt của mình?
Đó là một vai diễn trong một bộ phim của một đạo diễn lớn, sẽ được công bố vào cuối năm nay. Bộ phim này với tôi cũng rất đặc biệt vì trong phim tôi chơi với một nhóm bạn thì ở ngoài đời họ cũng là những người bạn thân thiết của tôi, nên quá trình đóng bộ phim này cũng có bầu không khí rất khác, với bối cảnh ở Huế hay Đà Lạt. Hi vọng khán giả sẽ đón nhận và yêu quý bộ phim.
Cảm ơn bạn vì cuộc trò chuyện rất thú vị!
Words: Vân Anh
Photos: RabHuu Studio
------
SO L'OFFICIEL (Social & Society L'Officiel) là series trò chuyện và chia sẻ bí quyết những nhân vật có cá tính và chất riêng trong thời trang cũng như phong cách sống. Được khởi xướng bởi L'OFFICIEL Vietnam, series sẽ bao gồm trò chuyện phỏng vấn, video/postcard vui vẻ, sinh động và nhiều gợi ý hướng dẫn.