Pop, Music & Film

L'O Tết: Diễn viên nhí Hạo Khang và cái Tết đáng nhớ giữa đoàn làm phim

Xuyên thời gian, những biến chuyển của ngày Tết Nguyên Đán trở nên rõ ràng hơn qua từng thời kỳ tái thiết đất nước rồi tới toàn cầu hóa. Bài phỏng vấn cuối cùng trong chuỗi phỏng vấn 3 được đăng tải trong ngày đầu năm mới sẽ tái hiện phần nào cái Tết hiện đại trong mắt của trẻ thơ, qua góc nhìn của diễn viên nhí Hạo Khang. 

Cuộc nói chuyện với diễn viên nhí Hạo Khang được bắt đầu đúng 6 giờ chiều, khi cậu bé mới tan lớp bơi về. Bên cạnh việc diễn xuất, lồng tiếng, Khang sinh hoạt như bao đứa trẻ và dành ưu tiên cho việc học. Cách Hạo Khang giao tiếp có phần rụt rè và chững chạc, xen lẫn những khoảng sáng hồn nhiên, bay bổng và nhiều ước mơ. Khang đã thổi cảm xúc trong trẻo ấy vào những vai diễn đầu tay của mình, từ ánh mắt bé An trong “Đất rừng phương Nam” tới giọng lồng tiếng chú vịt Đạt trong phim “Nhà vịt di cư” (“Migration”). Cùng xem diễn viên nhí sinh năm 2010 đón Tết như thế nào nhé!

Gia đình Khang đã chuẩn bị gì cho ngày Tết?

Cả nhà em cùng dọn dẹp, mua hạt bí, ô mai, một đống đồ Tết và quần áo mới. Năm nay cũng giống mọi năm ạ.

Thông thường, ngày Tết của Khang sẽ có những hoạt động đặc biệt gì?

Trước Giao thừa, các gia đình sẽ tụ họp lần lượt hai bên bà ông nội ngoại, cùng ăn uống đi chơi. Qua mùng 1 nhà em sẽ thăm ông bà lần nữa, đi chúc Tết. Tới mùng 2 em được đi chùa, đi ngang qua và tận hưởng không khí nhẹ nhàng, yên bình ngày tết ở Sài Gòn.

Khác với nhiều gia đình truyền thống, bữa ăn nhà em không có thịt heo, hạn chế thịt bò, ăn 90% là cá. Đồ ăn Tết nhà em cũng vậy, ăn cá làm em thấy khỏe và nhẹ nhàng hơn.

plant tree child female girl person face head hiding leaf

Vậy còn cái Tết đáng nhớ nhất của Khang?

Đó là Tết năm trước, em không đón Tết ở Sài Gòn mà được ăn Tết ở miền Tây. Tết năm đó lạ hơn mọi năm, em được đón cái Tết đầu tiên với đoàn phim “Đất rừng phương Nam”, rồi gọi điện thoại về nhà. Không khí Tết ở miền Tây cũng lạ lẫm, thú vị.

Nếu vẽ lại bức tranh ngày hôm đó, Khang sẽ vẽ gì?

Em sẽ vẽ máy quay phim, băng rôn ngày Tết và nguyên một ekip làm phim, còn gia đình em thì ở trên màn hình FaceTime.

Tết có phải ngày lễ yêu thích của Khang? Nhiều học sinh thích Tết vì được nghỉ học, có nhiều thời gian đi đây đi đó, với Khang thì sao?

Ngày tết xếp thứ nhất (về độ yêu thích - BTV) vì em không về quê, ông bà em ở Sài Gòn. Ngày tết ở Sài Gòn đường vắng, không khí trong lành hơn. Em thấy đi lại rất thoải mái, không bị kẹt xe ồn ào. Em chỉ thích nghỉ học khi đúng dịp, lúc nào muốn nghỉ dài thì em sẽ nghĩ tới mùa hè hơn là Tết.

Em tưởng đóng phim cực lắm mà em càng đóng càng vui.

Hạo Khang đã bắt đầu diễn xuất như thế nào? Lúc diễn vai bé An, em mới 11 tuổi. 

Lúc trước em đá banh rất nhiều, rồi một ngày em muốn làm diễn viên. Mẹ bảo em làm diễn viên cực lắm, phải xuống lội bùn sình sông suối, cái gì cũng dám làm. Quả nhiên, em vừa bước vào nghệ thuật thì trúng phim “Đất rừng phương Nam" bao gồm tất cả cái cực mà mẹ nói. Từ đó, em tưởng đóng phim cực lắm mà em càng đóng càng vui. Em thấy làm diễn viên phù hợp với mình, nên hiện tại em dừng đá banh để theo con đường nghệ thuật.

“Đất rừng phương Nam" là hành trình lưu lạc tìm cha của cậu bé An. Khang đã làm như thế nào để diễn ra chất nhân vật này?

Vai An khó nhất ở giai đoạn trước khi bấm máy, em phải tìm hiểu bé An có hành động, tâm lý như thế nào, An sẽ làm gì trong tình huống này... Đến tận bây giờ, người ta gọi An em cũng quay lại theo phản xạ, như thể đó là tên mình. Do thời gian quay dài nên em chưa thoát khỏi nhân vật.

Có trải nghiệm gì trong “Đất rừng phương Nam" khiến Khang thấy đáng nhớ? Đó là phân cảnh nào? 

Em nhớ cảnh lội bãi sình bắt cá thòi lòi. Trước đó nhìn thấy bãi sình, em nghĩ: “Thế này là xong rồi, cực, nắng, đen". Đến khi xuống bãi sình em thấy cảm giác khác, được trải nghiệm mới vì trên thành phố không có những điều này, không được chơi những trò chơi ngoài trời như ở miền Tây. Đóng phim làm em vui và biết thêm “skill” đi trên sình, biết nhiều loại cá mới như cá thòi lòi.

Vui như vậy thì Khang có rủ bạn bè, người thân cùng diễn xuất không?

Em có rủ chứ. Đa số mọi người không đi, chắc tại mọi người không thích nó, thấy nó cực. (cười)

boy child male person water outdoors nature clothing glove

Khang có đặt mục tiêu, dự định gì cho năm mới không?

Dạ thời điểm nào em cũng có mục tiêu mới cho bản thân. Em không ngừng ước mơ, mơ nhiều và học hỏi không ngừng.

Hiện tại, em đang quay phim điện ảnh “Ngày xưa có một chuyện tình" (đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh), và “Nỗi buồn rực rỡ" (đạo diễn Luk Vân).

Tuổi 13 tụi chị thường nghĩ về niềm vui trước mắt, chuyện bạn bè trường lớp. Từ đâu mà Khang suy nghĩ chững chạc thế?

Đó là nhờ ba mẹ hay nói chuyện với em. Khi em làm sai, ba mẹ cũng ngồi lại, chỉnh em, dạy em triết lý cuộc sống. Đó không phải hình phạt, mà giống như ngồi nói chuyện giờ ăn cơm, nhưng lần này dài hơn. Hồi cấp 1, có một lần em không học bài cũ và đó là lỗi lớn nhất. Đó là lần duy nhất em thấy thiếu trách nhiệm và sẽ không bao giờ lặp lại.

Khi nói chuyện, ba dạy em sống cho hợp lý, phải thấu hiểu cảm xúc mọi người, có trách nhiệm và quan trọng là phải trở thành một con người tốt. Mẹ dạy em cách ứng xử với mọi người, giao tiếp để không ai mất lòng, cũng không ai ăn hiếp được mình.

Khang có thể chia sẻ một chút về công việc của ba mẹ không?

Mẹ em làm nội trợ, ba em làm thần số học vài năm nay. Gia đình em là khách hàng đầu tiên của ba. Ba nói em là số 6, là người có tình yêu thương rất lớn và bao la, ai cũng yêu, và biết đặt tình yêu vào đúng chỗ. Số 6 cũng là số về diễn viên, nghệ thuật.

Vậy tính cách Khanh giống ai trong nhà nhất?

Em không giống ai. (bẽn lẽn)

Ba nghề nghiệp mà Khang mơ ước trong tương lai?

Nếu được thì em muốn làm cảnh sát (hào hứng), kiểu cảnh sát chìm. Thứ hai là luật sư, thứ ba là ca sĩ. Em thích hát những bài du dương, mượt mà và vui vẻ, giống như nhạc của Charlie Puth.

Những sở thích của Hạo Khang, bên cạnh việc diễn xuất?

Em thích bắn súng, hát, viết thơ. Em không viết nhiều thơ mà cứ suy nghĩ những câu thơ hợp vần nhau, nghe có ý nghĩa. (hào hứng)

Nếu được đóng phim Tết, nhân vật của Khang sẽ là ai?

Em chưa nghĩ tới. Nếu có thời gian, em muốn đóng mọi dạng vai để biết thêm nhiều nhân vật, rút kinh nghiệm diễn tốt hơn. Em cũng thích việc đạo diễn, có thể nhìn bao quát để làm ra một bộ phim.

Cái Tết đáng nhớ nhất của em có băng rôn, máy quay và một ekip làm phim.

Recommended posts for you