Love & Life

Làm điều gì đó đi: Giữa cơn đau càng thấy thương nhau

Dịch bệnh bùng phát dữ dội, và con người bỗng chốc trở nên mong manh trước một loài chỉ có thể nhìn thấy dưới kính hiển vi. Nhưng mong manh không có nghĩa là yếu ớt.
person human flare light car automobile vehicle transportation police car

Việt Nam những ngày chống dịch.

Chúng ta đã đi qua tốt mùa dịch đầu tiên, mùa thứ hai, thứ ba, nhưng có lẽ đến lần thứ tư, Việt Nam đã bắt đầu thấm mệt. Các nước Tây phương có thể nhanh chóng kiểm soát dịch bệnh nhờ phương tiện y tế và công nghệ hiện đại, còn Việt Nam kiểm soát dịch nhờ sự ý thức của mọi người và tinh thần tương thân tương ái, hỗ trợ lẫn nhau.

Có lẽ phải đến lúc khó khăn, chúng ta mới biết trái tim mỗi người có thể can trường và mạnh mẽ đến mức nào. Một trái tim khỏe không chỉ giúp chúng ta khỏe mạnh về mặt vật lý. Một trái tim khỏe còn có thể che chở, bảo vệ cho những trái tim khác đang cần nương nhờ sự trợ giúp.

Sài Gòn những ngày này như một thành phố khác. Còn đâu Sài Gòn của những đêm dài không ngủ. Còn đâu thành phố bị bao phủ trong những hàng người nối đuôi nhau chạy dọc khắp các đại lộ lớn mỗi giờ tan tầm. Thành phố vừa mấy tháng trước đây còn năng động, giờ nằm lặng, im lìm.

Thế nhưng, trái tim của nó thì vẫn đập từng hồi. Bình bịch. Bình bịch. 

Trái tim của những người Sài Gòn vốn tính hào sảng, của những tứ hải giai huynh đệ nào chịu ngồi im sau cổng kín tường cao. Họ vẫn “lén lút” để được giúp nhau, sẵn sàng chia sẻ cho nhau mọi điều họ có. Đôi khi chỉ là bó rau, đôi khi chỉ là cân thịt. 

Nhưng phải vậy mới biết, hàng rào kẽm gai là gì mà ngăn được lòng người gặp gỡ.

Việt Nam ơi, cố lên! Rồi cơn đau sẽ qua và mọi chuyện sẽ ổn. Chỉ cần trái tim ta còn chung nhịp đập.

--- 

Ảnh bìa: Manh LE / Unsplash

"Làm điều gì đó đi" là một series những câu chuyện nhỏ, những đóng góp bình dị, những điều bỗng dưng một hôm muốn và làm mà thấy thật hạnh phúc và có ý nghĩa.

Recommended posts for you