Những vai diễn đáng trông đợi nhất "tháng phim 12"
Không chỉ sở hữu loạt tác phẩm nổi bật, tháng phim 12 còn là "trận chiến" kỹ năng diễn xuất của dàn sao Hollywood từ non trẻ như Aaron Taylor-Johnson, Timothée Chalamet đến lão luyện như Nicole Kidman, Adrien Brody...
Nếu như tháng 11 chứng kiến màn so kè giữa hai bom tấn kinh phí kỷ lục là "Wicked" và "Gladiator II" với phần thắng nghiêng về "Wicked" thì tháng 12 là tháng phim xứng tầm với mùa Lễ hội cuối năm. Loạt tác phẩm từ kỳ công, ngân sách trăm triệu đến các phim thuộc dòng phim tác giả, tuy kinh phí thấp nhưng "giàu" chất xám nhờ sự tham gia của nhiều tên tuổi diễn viên thực lực. Tháng phim 12 quả thật là bàn tiệc thịnh soạn, chứa đựng những gia vị hiếm tìm thấy được ở Hollywood cả năm qua. Ngoài ra, người hâm mộ điện ảnh đang nóng lòng chờ đợi các ứng cử viên diễn xuất sáng giá, sẽ "làm ăn" ra sao khi ra mắt các dự án "nặng ký" trong thời điểm nhạy cảm này!
Từ triển vọng đến hạng A
Trong mùa phim tháng 12, bận rộn nhất phải kể đến Aaron Taylor-Johnson khi anh có hai tác phẩm lớn phát hành cách nhau hai tuần là "Kraven the Hunter" (13 tháng 12) và "Nosferatu" (25 tháng 12). Trước khi tham hai dự án quan trọng này, Aaron Taylor-Johnson được biết tới nhiều nhất qua "Nocturnal Animals" năm 2016, trong vai một tay trùm tội phạm biến thái. Tuy nhiên, đến nay, Aaron vẫn chưa thể thoát khỏi cái bóng quá lớn của vợ là nữ đạo diễn Sam Taylor-Johnson - người có công lăng-xê anh qua "Nowhere Boy" năm 2009.
Sở hữu vẻ ngoài điển trai, thân hình cao lớn, Aaron Taylor-Johnson cũng như nhiều tài tử bảnh bao khác, "dính lời nguyền" trở thành cái tên ít được đánh giá cao, hoặc trao những dự án quan trọng vì... lo ngại rằng vẻ đẹp hình thức sẽ khiến khán giả không tập trung vào nhân vật. Dù Aaron đã nỗ lực thay đổi ngoại hình để trông già dặn và... bớt điển trai nhưng hầu như anh toàn nhận vai phụ. Vai chàng siêu thợ săn trong "Kraven the Hunter" thật sự là bước tiến lớn trong sự nghiệp Aaron, bộ phim tiêu tốn 130 triệu USD của hãng Sony Pictures thật sự là một dự án trọng điểm của hãng phim kỳ cựu này.
Là một trong những dự án siêu anh hùng hiếm hoi mà Sony đầu tư, bộ phim đã ghi hình từ 2022 nhưng dời lịch công chiếu nhiều lần đến nay. Trong phim, Aaron sẽ thủ vai Kraven - một nhân vật phản diện không đội trời chung của Spider-Man trong vũ trụ siêu anh hùng Marvel. Về nguồn gốc, Kraven có xuất xứ phức tạp với quan hệ không tốt với cha mình, khiến cho bản chất Kraven càng tăm tối, yêu thích bạo lực và lao vào các cuộc gây hấn... Nhìn chung, đây là kiểu phản anh hùng mà Hollywood mấy năm đây đang có hứng thú, sau thành công của "Venom" hay "Joker", "Loki"...
"Kraven the Hunter" có sự tham gia của loạt diễn viên tên tuổi như Ariana DeBose, Russell Crowe dưới sự dẫn dắt của J. C. Chandor nhiều khả năng gây bất ngờ phòng vé tháng này, vì gần như không có đối thủ thời điểm công chiếu. Nếu gặt hái thành tích lý tưởng, Aaron Taylor-Johnson sẽ nhanh chóng vụt sáng thành ngôi sao hạng A thế hệ mới, nhanh hơn bất kì đồng nghiệp cùng trang lứa, bởi anh cũng đang là ứng cử viên sáng giá cho James Bond trong tập phim mới...
Nếu "Kraven the Hunter" chẳng may không như kỳ vọng, Aaron vẫn còn cơ hội... phục thù với "Nosferatu" dù trong phim, anh chỉ đảm nhận vai thứ chính. "Nosferatu" là dự án Robert Eggers ấp ủ từ 2015, nhưng vì nhiều lí do bất khả kháng, anh phải chờ đến đầu năm 2023 mới có thể bấm máy. Trước phim này, Robert Eggers đã có cơ hội chinh phục cũng như khẳng định con mắt nghệ thuật qua "The Witch", "The Lighthouse" và mới nhất là "The Nortman". Tuy các phim do Eggers dàn dựng không giành doanh thu khổng lồ nhưng đổi lại, nó được giới chuyên môn đánh giá cao. Và phong cách kể chuyện thần thoại giật gân, khả năng xây dựng bầu không khí ám ảnh của Eggers rất phù hợp với thế giới ma-cà-rồng trong "Nosferatu".
Với vai diễn Friedrich Harding, đất diễn của Aaron sẽ san sẻ với các bạn diễn như Emma Corrin, Lily-Rose Depp, thậm chí là Nicholas Hoult... tuy nhiên với tạo hình ấn tượng, Aaron vẫn có khả năng gây tiếng vang ở trong tác phẩm được đánh giá là đáng xem nhất dịp Lễ Giáng sinh năm nay. "Nosferatu" cũng là tựa phim kinh điển từng ra đời lần đầu tiên năm 1922 và từ đó đến nay, trở thành tượng đài trong dòng phim kinh dị ở Hollywood. Người đảm nhận nhân vật ma-cà-rồng trong phiên bản 2024 là Bill Skarsgård tuy vậy, với tạo hình và hiệu ứng hóa trang, đây là nhân vật mang đến nỗi sợ nhiều hơn là khả năng biểu cảm tâm lý đa dạng.
Cùng ra mắt 25 tháng 12, và cùng có gương mặt triển vọng thủ vai chính là "A Complete Unknown" và Timothée Chalamet. Chalamet không phải cái tên mới ở Hollywood, đặc biệt sau khi anh xuất hiện trong loạt phim "Dune", tuy nhiên để được gọi là ngôi sao hạng A, Chalamet cần chứng tỏ sức hút phòng vé với dòng phim tâm lý tiểu sử như "A Complete Unknown", nơi anh hóa thân thành Bob Dylan thời trẻ, theo đuổi đam mê âm nhạc và tình yêu. Dưới sự dẫn dắt của James Mangold, người hâm mộ khá... lo lắng cho bộ phim bởi nhiều yếu tố.
Thứ nhất, phim tiểu sử ca nhạc gần đây thường vấp phải phản ứng ngược từ công chúng, bởi họ đã quá chán ngán dòng phim này, cách kể chuyện và thông điệp cũ kĩ. Ngoài ra, Bob Dylan nhiều lần được khắc họa trên màn ảnh, do đó việc có một phim tái hiện lại cuộc đời ca nhạc sĩ này không còn gây tò mò. Hơn nữa, James Mangold không phải cái tên thức thời, cách làm phim truyền thống của ông có lẽ đã lỗi thời, ít nhất là với khán giả trẻ - những người hâm mộ Timothée Chalamet. Việc cạnh tranh với không ít phim "nặng ký" phát hành cùng lúc, có thể khiến sức hút "A Complete Unknown" thuyên giảm đáng kể.
Nhưng, Timothée Chalamet có thể tỏa sáng và gây bất ngờ, thì cá nhân anh sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng. Đó là khẳng định vị thế ngôi sao mới nổi, ở cả phim kinh phí cao ("Dune", "Wonka"...) hay kinh phí thấp như "A Complete Unknown". Và với một mùa giải hiếm vai nam chính hứa hẹn, Chalamet có thể ẵm đề cử Oscar thứ hai trong sự nghiệp, sau "Call Me By Your Name" cách đây đã 6 năm!
Mỹ nhân... đại chiến!
Nếu yêu thích các diễn viên nữ thuộc phái thực lực, bạn có thể choáng ngợp trước màn "ra quân" ồ ạt của các tên tuổi lớn. Đầu tháng, Amy Adams sẽ khiến bạn bất ngờ với nhân vật bà mẹ... hóa thú trong "Nightbitch" do nữ đạo diễn Marielle Heller chuyển thể và dàn dựng từ tiểu thuyết cùng tên của Rachel Yoder. Phản ứng bất ổn tại LHP Toronto càng khiến cho "Nightbitch" trở nên hấp dẫn với công chúng, đặc biệt những ai yêu thích dòng phim "hài đen" (black comedy) pha chút màu sắc kinh dị, hiếm khi có trên thị trường.
Cá nhân Amy Adams giành không ít giải thưởng cho "Nightbitch" tại các LHP lớn nhỏ, dù phim chưa chính thức công chiếu, cho thấy ở khía cạnh nào đó, bộ phim cho thấy giá trị nhất định, ít nhất là chất lượng diễn xuất. Mặc dù cuộc đua Nữ chính tại Oscar năm nay khá gay cấn, nhưng nếu giành được một suất đề cử, Amy Adams sẽ trở thành diễn viên 7 lần nhận đề cử (nhưng có thể) chưa thắng lần nào!
Đến giữa tháng (13 tháng 12), người hâm mộ làm quen với sự trở lại bất ngờ của Pamela Anderson - biểu tượng tính dục của Hollywood một thời, qua tác phẩm độc lập "The Last Showgirl" do nữ đạo diễn trẻ Gia Coppola thực hiện. Pamela Anderson từng gây tiếng vang... nhờ thân hình bốc lửa, bờ môi mọng, mái tóc vàng hoe trong loạt phim "Baywatch" những năm 90 thế kỷ trước. Công bằng mà nói, Anderson chưa từng được báo chí công nhận là diễn viên thực thụ, bởi trong hầu hết sự nghiệp của mình, cô chủ yếu nhận những vai diễn gợi tình, khoe sắc vóc...
Trong suốt sự nghiệp đầy nốt trầm, Pamela Anderson nhiều lần đối mặt với tai tiếng mà đỉnh điểm là cuốn băng riêng tư giữa cô và Tommy Lee bị phát tán tràn lan hồi 1995, càng kéo sự nghiệp Anderson đi xuống, và các hãng phim lớn gần như từ chối trao cho cô các vai diễn... đàng hoàng, nghiêm túc. Trở thành biểu tượng tính dục, với Anderson, nó giúp cô có những quảng cáo béo bở, nhưng khi qua tuổi thanh xuân, cô cũng mất hút dần trong làng điện ảnh.
Màn trở lại trong "The Last Showgirl" được đánh giá là mang tính bước ngoặt của riêng Anderson khi cô rũ bỏ "lớp áo" đã khoác lên mình quá lâu, để hồi sinh trong hình hài mới - đó là vai diễn tâm lý hiếm hoi có tên Shelly - một vũ công kỳ cựu có thâm niên 30 trình diễn thoát y vũ. Bộ phim là quá trình vực dậy những bế tắc khi Shelly buộc phải thôi việc, lao đao trước khốn khó bủa vây. Ở tuổi xấp xỉ 60, trải qua đầy đủ thăng trầm, Shelly dường như sinh ra để dành cho Pamela Anderson, một diễn viên vốn bị thành kiến "bình hoa di động", ngoài thân hình bốc lửa thì chẳng có gì bên trong.
Phản ứng của giới phê bình dành cho "The Last Showgirl" phụ thuộc vào chất lượng bộ phim, một tác phẩm có phần kịch bản tương đối kém hiệu quả, đổi lại nó sở hữu những diễn viên tài năng, trong đó bao gồm màn trình diễn tỏa sáng của Anderson. Điều đáng ngạc nhiên là với một phim kinh phí thấp, không ngôi sao, "The Last Showgirl" khá liều lĩnh khi công chiếu vào thời điểm nhiều "bom tấn" đổ bộ. Tuy nhiên Hollywood luôn ưa thích những câu chuyện bên lề, và vì lẽ đó "The Last Showgirl" vẫn còn hi vọng gây tiếng vang nho nhỏ.
Trái ngược hoàn toàn với Pamela Anderson, Nicole Kidman từ lâu đã khẳng định tài năng và vị thế ở Hollywood. Sau cuộc ly hôn thế kỷ với Tom Cruise, Kidman ngày càng thăng hoa trong sự nghiệp lẫn đời tư. Trong 5 đề cử Oscar, Kidman thắng một lần vào 2003 với "The Hours". Từ đó đến nay, cô luôn gây tiếng vang với loạt dự án lớn nhỏ và luôn được biết tới là diễn viên hạng A sẵn lòng tham gia nhiều thể loại phim, nhiều dạng vai đòi hỏi thử thách. Và "Babygirl" (phát hành 25 tháng 12) cũng nằm trong loạt phim "thách thức" mà Kidman tham gia trong vòng 10 năm trở lại đây.
Mặc dù đã có hào quang ngôi sao, Kidman vẫn không ngại thoát y trong một số phim như "The Paperboy" hay chọn các đề tài hóc búa như "Birth" và gần nhất là vai một nữ giám đốc trở thành nô lệ giường chiếu cho một nhân viên thực tập trẻ tuổi. Ngay từ khi tranh giải tại LHP Venice hồi tháng 9, "Babygirl" đã tạo được sự chú ý khi mang về cho Kidman giải Ảnh hậu, vượt qua loạt vai diễn nổi bật cùng tranh tài. Đây cũng được đánh giá là bước đệm đầu tiên của Kidman trong cuộc đua giải thưởng mùa cuối năm. "Babygirl" gây chú ý không chỉ vì cảnh nóng giữa Kidman và tài tử trẻ Harris Dickinson, mà còn vì tư tưởng mà bộ phim truyền tải xoay quanh định nghĩa quyền lực. Khi một nữ giám đốc giàu có và sở hữu nhiều năng lực, có thể chịu khuất phục bởi một người ở địa vị thấp bé hơn. Lúc này, cô ta phải lự chọn giữa việc giành lại quyền lực đang bị bóp méo của mình, hoặc mãi mãi trở thành một "cô bé" ngoan ngoãn của chàng thanh niên vô danh.
Thời điểm công chiếu "Babygirl" cho thấy A24 - một hãng phim quyền năng dạo gần đây, phải rất tự tin trước chất lượng bộ phim. Nếu phản ứng của khán giả dành cho "Babygirl" tăng cao, đi cùng doanh thu khả quan, đó có thể là dấu hiệu tốt cho phim tại trường đua Oscar, khi Nicole Kidman trở thành ứng viên sáng giá cho giải Nữ chính, sau 22 năm cô giành tượng vàng đầu tay.
Những quý ông màn bạc
Jude Law, Ralph Fiennes, Richard Gere và Adrien Brody đều từng có một thời là "kép chính" của Hollywood, hoặc ít nhiều được dự đoán trở thành Leading Man. Trong số này có Adrien Brody - tài tử trẻ nhất giành Oscar với "The Pianist" năm 2003, và ngay lập tức được dự đoán sẽ thay thế nhiều ngôi sao kỳ cựu. Thế nhưng thật lạ thường rằng sự nghiệp Adrien Brody những tưởng đầy triển vọng, trải hoa hồng, lại có vẻ "dậm chân tại chỗ" với hàng loạt thất bại. Ngay cả với các phim có chất lượng ổn định, thì vai của Brody trong phim lại quá nhạt nhòa và không đủ sức nặng.
Chỉ khi xuất hiện trong "The Brutalist" (phát hành 20 tháng 12), hào quang của Brody mới bắt đầu lấp lánh trở lại. Trong phim, anh thủ vai László Tóth - một kiến trúc sư người Do Thái và là người sống sót sau thảm sát Holocaust, lên đường di cư sang Mỹ để xây dựng cuộc sống mới. Bộ phim dài ba tiếng rưỡi với nhịp điệu chậm, không phải là dễ dàng để thưởng thức tại rạp, nhưng với việc giành giải Sư tử bạc, nhà phát hành A24 tin rằng, tín đồ yêu phim nghệ thuật vẫn sẽ lựa chọn "The Brutalist" cho dịp Lễ cuối năm, đặc biệt khi bộ phim có ý nghĩa nhất định để thưởng thức và chiêm nghiệm.
Ngoài ra, Adrien Brody được cho là ứng cử viên sáng giá nhất giải Nam chính tại Oscar năm tới và nhiều khả năng giành chiến thắng, vì gần như không có bất kỳ đối thủ nào đủ mạnh để cạnh tranh. Kể cả Jude Law, Ralph Fiennes và Richard Gere - ba gương mặt đình đám một thời ở Hollywood, đều có phim ra mắt ngày 6 tháng 12 năm nay. Đầu tiên là Jude Law trong "The Order" vai một nhân viên FBI đối phó với băng cướp ngân hàng mưu mô; sau là Richard Gere trong "Oh, Canada" vai một nhà văn mắc bệnh nan y, mong được làm bộ phim cuối đời để thỏa mãn đam mê; và cuối cùng là Ralph Fiennes trong "The Return" vai một vị vua vì bại trận, trôi dạt vào bờ biển đảo, học cách đối diện với sự thật nghiệt ngã khi thân bại danh liệt và vợ trở thành tù nhân...
"Oh, Canada" tiếp tục mang phong cách giật gân thường thấy của đạo diễn Paul Schrader - người thường khai thác các nhân vật nam khá thú vị, mà Leonard Fife của Richard Gere là ví dụ điển hình. Trong khi "The Return" dường như là dự án thú vị, nếu xét về mặt diễn xuất khi sở hữu Ralph Fiennes và nữ chính Juliette Binoche. Cùng với "The Order", ba tác phẩm này sẽ làm hài lòng những khán giả lựa chọn và tìm kiếm các tác phẩm "đánh" vào diễn xuất.