“Hyper Knife” - Cuộc chiến giữa lằn ranh sinh tử trong phòng mổ
#1: Park Eun-bin lần đầu tiên vào vai một bác sĩ giết người
Hyper Knife không giống một bộ phim truyền hình y khoa thông thường. Tác phẩm này giống như một chiếc gương, lạnh lẽo và đầy méo mó. Khi nhìn vào đó, ta không chỉ thấy những ca phẫu thuật căng thẳng, mà thấy cả những vết thương vô hình của sự phản bội, nỗi cô độc, những sự ám ảnh khó thể gọi tên bằng ngôn ngữ y học.
Park Eun-bin, từ hình ảnh Woo Young-woo ngây thơ trong Extraordinary Attorney Woo, giờ lạnh lùng hóa thân thành Jung Se-ok, một bác sĩ thiên tài sống ẩn mình trong một căn biệt thự trên núi, bị tước giấy phép hành nghề. Sau đó, cô chọn phẫu thuật trong bóng tối, nơi mọi cuộc gọi cứu giúp không đến từ bệnh viện, mà từ chợ đen.
Rồi một ngày, vị giáo sư đã đẩy cô xuống đáy – Choi Deok-hee (Sol Kyung-gu) – trở lại, mang trong mình khối u thần kinh và một lời cầu cứu. Giữa những cuộc trò chuyện miễn cưỡng, Hyper Knife dựng lên một bài toán đạo đức không có đáp án rõ ràng: nếu chính người từng làm tổn thương ta đang cần được cứu sống, ta sẽ chọn y đức, hay công lý theo cách của mình?
Park Eun-bin – sau thành công rực rỡ với Extraordinary Attorney Woo – đã chọn một lối rẽ khác, táo bạo và thô ráp hơn. Lần đầu tiên, cô vào vai một bác sĩ mang bản chất của một kẻ giết người. Không còn là ánh mắt ngây thơ hay những pha đối thoại duyên dáng, Park thể hiện sự giằng xé nội tâm bằng một thứ im lặng rất nặng. Và với tôi, chính sự can đảm đó mới là thứ khiến bộ phim thật đáng để dừng lại, để xem – và để cảm.
#3: Dàn diễn viên phụ đầy thực lực
#4: Sự đầu tư vào cảnh quay và thiết bị y tế