#WOMEN'sDAY: Lâm Thuý Nhàn: “Đây chính là cuộc sống mình mong ước"
Thế nào là một người may mắn? Có lẽ đó là người có thể nói một cách tự tin và chân thành rằng đây chính là cuộc đời mà họ muốn sống. Một cuộc đời như bản thân họ hình dung, một cuộc đời được tạo nên từ bao yêu thương ấm áp của gia đình và những người thân yêu. Nhưng may mắn chỉ là một phần của câu chuyện. Phần còn lại là cách khi ta khi đặt những viên gạch đầu tiên để xây dựng nên một cuộc đời như mong muốn, một "Life by Tee" (Fanpage của chị Lâm Thuý Nhàn)
Lâm Thuý Nhàn là một cái tên vô cùng quen thuộc với những ai yêu thích thời trang và làm đẹp. Chị là người sáng lập thương hiệu thời trang Ren (@renbytee), là mẹ của hai cô cậu bé He Hiu và hơn hết, là một người phụ nữ yêu đời, hạnh phúc. Trò chuyện với chị Lâm Thuý Nhàn rất dễ chịu, rất vui. Chị cởi mở và tự hào khi nhắc đến chồng con, đến ba mẹ, người thân và những người bạn của mình. Ở chị luôn toát lên một tinh thần tự do tự tại nhưng đồng thời vẫn vô cùng nhất quán. Chị tin vào cách sống của mình, tin vào những lựa chọn của mình, tin vào những chuẩn mực lễ nghĩa ta cần có với nhau, và quan trọng hơn cả, đó là chị tin vào một cuộc sống nơi ta được vây quanh bởi tình yêu thương chính là một cuộc đời tuyệt vời nhất.
"Nên có một giới hạn rõ ràng và không nên bước qua lằn ranh đó."
Có thể thấy mọi người từ bạn bè, người quen cho đến các followers của chị đều rất ngưỡng mộ cách chị dạy dỗ, giáo dục He và Hiu. Đó có phải là những kinh nghiệm và bài học chị học từ mẹ mình không?
Từ nhỏ mình đã có tính thích quan sát người khác rồi. Mình thích nhìn xem phản ứng của mọi người trước từng tình huống sẽ khác nhau như thế nào rồi mình đối chiếu lên mình, từ đó mình tự đúc kết ra những bài học cho bản thân, phân biệt được cái nào tốt cái nào xấu. Mình không rõ có phải do yếu tố cung Hoàng Đạo ảnh hưởng không nữa (cười) nhưng mình thuộc Xử Nữ, nên tính mình vốn rất để ý xung quanh và mình rất thích sự ngay thẳng, một là một, hai là hai, không lấp lửng. Dần dà lớn lên mình thấy cách mình sống và xử sự trong đời mang lại cho mình nhiều tình yêu thương, gia đình tin tưởng, có nhiều bạn bè tốt, ra đường cần là có người sẵn sàng giúp đỡ. Sống vậy là quá tuyệt rồi! Chính vì thế mà mình cũng muốn con mình sau này được như vậy, mình dạy con theo như những gì mà bản thân đã trực tiếp trải nghiệm.
Về phía ba mẹ thì đúng là mình được thừa hưởng một điều rất đáng giá, đó là niềm tin từ ba mẹ.
Ngày xưa ba mẹ không bao giờ ép mình làm gì cả. Thậm chí đi học cũng chỉ cần lên lớp đều đều là được. Đi chơi ba mẹ cũng cho đi thoải mái không ràng buộc, nhưng lúc nào đi đâu, với ai cũng phải báo cho ba mẹ, hẹn mấy giờ về cũng phải nói. Mình nhận ra có một điều rất hay là chỉ cần biết được ba mẹ yêu thương, tôn trọng và tin tưởng, mình sẽ không bao giờ vượt quá giới hạn hay làm gì để họ buồn phiền.
Bây giờ mình vẫn chọn cách yêu thương con dựa trên nền tảng niềm tin và tôn trọng nhưng không quá thoải mái bỏ bê con. Do thời nay Internet và mạng xã hội phát triển nên có khá nhiều nguy cơ tiềm tàng. Vì vậy mình dành thời gian để trò chuyện với hai pets, chia sẻ và tìm hiểu xem con đang chơi gì thích cái gì, có khi cùng trải nghiệm để có thông tin, việc dạy dỗ He Hiu cũng sẽ hiệu quả hơn và can thiệp kịp thời.
Và chị muốn con làm gì thì chị sẽ luôn làm trước?
Cũng không hẳn là “muốn” con làm gì, mà là mình sẽ tạo những thói quen tốt để mẹ con cùng tiến bộ, tốt cho con và tốt cả cho mình.
Ví dụ muốn con dậy sớm tập thể dục thì mình là người bắt đầu trước cho hai em quen mắt, tiếp theo là kêu tập cùng, cùng nhau trải qua thời gian vui vẻ. Muốn hai em chào mọi người thì mình gặp ai cũng chào rõ to. Những việc này đều là tiền đề tạo ra thói quen tốt cho He Hiu sau này, dậy sớm tập thể dục mỗi ngày là tính kỷ luật, nhất quán. Cười chào mọi người là tính cách chan hoà, yêu cuộc sống…
Có một điều khiến mình rất vui là nhờ dậy sớm với mẹ mà trưa hai pets ngủ ngon, chiều tỉnh táo vận động, học hành rồi tối tự ngủ sớm luôn. Quá tuyệt vời!
Đó có phải là chị đang cố gắng trở thành bạn của con để hiểu con hơn?
Không phải đâu! Mình rất trọng lễ nghĩa trong mọi mối quan hệ, từ người thân, vợ chồng, bạn bè, con cái cũng thế. Lễ nghĩa phải đi đầu.
Với mình mẹ là mẹ, con là con, không có chuyện mẹ con biến thành bè bạn. Mình gần gũi con, mình nói chuyện, chia sẻ, tâm sự và tôn trọng ý kiến của con nhưng mình vẫn nên là mẹ, nên có một giới hạn rõ ràng và không nên bước qua lằn ranh đó. Những điều cơ bản như dạ thưa, lễ phép là bắt buộc.
Trước khi làm việc gì liên quan đến hai pets mình sẽ đều hỏi trước, từ những chuyện rất đơn giản như “Cho mẹ ôm cái nha” hay là “Có muốn đi siêu thị với mẹ không?, “Có muốn tắm bây giờ không?, đến chuyện He Hiu muốn học thêm môn gì, học vào lúc nào mình cũng sẽ hỏi con trước. Mình làm vậy để con cảm thấy tự tin đưa ra ý kiến, được lắng nghe, sau là có trách nhiệm. Đúng hay sai tự rút kinh nghiệm mà trưởng thành.
Riêng một số việc cần ngăn cản thì trước hết mình sẽ giải thích tại sao việc này là không nên làm. Và vì luôn luôn được tôn trọng nên He Hiu sẽ biết được tính của mẹ Tee (cách He và Hiu hay gọi mẹ) không cấm đoán vô lý bao giờ, tự nhiên sẽ nghe theo. Nói chung là một bầu không khí hoà bình dễ chịu (cười)
Ban nãy chị có nhắc đến “lễ nghĩa” trong mối quan hệ vợ chồng, chị có thể chia sẻ nhiều hơn về khía cạnh này không?
Đó là yêu thương, tôn trọng, tin tưởng nhau hoàn toàn, song song đó cả hai vẫn độc lập. Anh Minh (chồng chị Lâm Thuý Nhàn - PV) có những khoảng thời gian riêng, và mình cũng vậy. Cả hai tin tưởng nhau đủ nhiều để không bao giờ nảy sinh nghi ngờ hay lo lắng. Ngược lại, sự tôn trọng dành cho nhau cũng đủ lớn để bản thân không bao giờ làm gì sai trái. Và khi đã toàn tâm toàn ý như vậy, nếu có chuyện gì xảy ra mình cũng không thấy hối tiếc vì mình đã làm hết khả năng rồi.
Chị và chồng “phân chia” việc nhà cũng như chăm sóc con cái như thế nào?
Mình có quan niệm là “ai làm nhiều thì người đó có kinh nghiệm”. Mình không phải kiểu sẽ trách móc hay giận dỗi chồng nếu như hôm đó anh bận không thể bên con hay phụ chăm con, vì mình hiểu ảnh cũng có việc, và anh cũng bận rộn để lo cho gia đình này chứ có phải làm gì khác đâu. Còn mình được ở bên con thì mình sẽ có nhiều kỷ niệm với con hơn, mình hiểu nó hơn, nó gần gũi mình hơn, là rõ ràng bản thân mình là người sướng chứ ai.
Có cảm giác như chị sẽ không để bản thân mình nóng giận với người thân bao giờ, có đúng không?
Mình không thích việc quá nóng giận rồi nổi nóng, phí thời gian, năng lượng, da mặt và trán nhăn nheo, già và xấu. Đã là gia đình, giận dỗi to tiếng nhau thì cũng có bỏ được nhau đâu, tối vẫn phải ngủ chung. Mình có tuổi rồi, cái gì bỏ qua được mình bỏ hết, nói chuyện nhẹ nhàng, hiểu nhau thêm một chút, tối ngủ ngon sáng dậy sớm. Không thể để ảnh hưởng tới nhan sắc này là được (cười).
Ai có con rồi cũng sẽ thay đổi không ít thì nhiều, chị thấy mình khác với lúc chưa có con như thế nào?
Trước đây mình khá nóng tính nhưng giờ nhẹ nhàng hơn xưa nhiều. Việc bỏ qua được thì bỏ qua và cũng không quan tâm đến cuộc đời người khác nữa, ai hỏi thì trả lời, không thì thôi. Cái gì vui thì mình ưu tiên, ưu tiên nhất chính là hai pets và gia đình ba mẹ. Rồi tự nhận thấy là mình càng ngày càng đơn giản, có sự ung dung trong tâm hồn, có kết nối với nhiều người người mẹ khác, cùng nhau chia sẻ chuyện con cái bình yên. Đây chính là cuộc sống mình mong ước, nhờ có He Hiu mà thế giới của mình thật tốt đẹp, đầy tình yêu thương.
"Mình không có thời gian cho những người làm mình mệt. Dứt khoát gọn gàng cắt đứt để tập trung vào những người mình yêu quý thôi."
Cảm giác làm mẹ hai mẹ chắc chắn sẽ khác với mẹ một con, vậy khi có bé Hiu, chị cảm thấy thế nào?
Thật ra mình muốn cho con được có anh có em. Mình không muốn He hay Hiu phải cô đơn, nhất là sau này khi mình và anh Minh già đi. Mình nghĩ về việc này nhiều lắm. Không phải mình mong có hai con để sau này có người lo hay nuôi đâu, mình có thể tự lo được. Cái mình muốn là để cho hai anh em có chỗ dựa và đồng cảm, vui chung một niềm vui, buồn chung một nỗi buồn. Mình cũng từ quan sát thấy điều này từ mẹ mình và cậu. Bây giờ có gì thì mẹ có thể tâm sự trút nỗi lòng với cậu, nó đỡ hơn nhiều lắm vì có những thứ chỉ có thể là anh chị em ruột với nói cho nhau hiểu được.
Thời nay nhiều người cứ sợ sanh thêm bé nữa thì con đầu sẽ tủi thân, hoặc mình không được toàn tâm toàn ý yêu thương như chỉ có một con nữa. Nhưng đối với mình thì không có chuyện đó. Khi có bé Hiu, mình luôn làm và nói những chuyện cho He biết là giờ đây có thêm một người yêu thương và thân thiết với He rồi. Cũng không bắt He phải nhường nhịn em theo kiểu “Vì mình là anh” mà là “Vì con thương em, em cũng thương con nên con có muốn làm cho em cái này hay cái kia không? Cũng như ba mẹ vì thương con mà làm vậy đó?” Vì He có được chọn mình sẽ là anh đâu, lỡ bị sinh ra trước thôi mà. Kể cả nếu He không muốn thì mình cũng không ép. Nhưng thường thì rất hiếm khi chú boy từ chối. He rất thương em Hiu, Hiu cũng yêu thương và tôn trọng anh hai của mình.
Có bao giờ chị hình dung ngược lại nếu Hiu ra đời trước làm chị gái của một “em trai Hehe” thì sẽ thế nào không?
Mình không bao giờ hình dung luôn. Mình luôn tập trung vào hiện tại thôi, không nghĩ mông lung những thứ khác. Mình có biết bao nhiêu thứ thực tế ở đây để chăm sóc, tận hưởng và nâng niu thì mình cứ tập trung vào đấy thôi, nghĩ ngợi chi cho xa vời.
Chị có nghĩ phụ nữ muốn hạnh phúc thì tốt nhất là nên biết rõ mình muốn gì và nhất quán với điều đó không?
Đúng vậy, ví dụ như chuyện lập gia đình. Bản thân mình là người luôn muốn có một gia đình mà các thành viên yêu thương và gần gũi nhau thật nhiều. Chính vì thế lúc yêu nhau, khi thấy Minh là người rất thương yêu mẹ, đi đâu cũng nhắn tin về, hỏi han mẹ, dạ thưa lễ phép, mình hiểu được anh Minh xem trọng hai chữ “gia đình” và gia đình có tiếng nói lên anh, thế nên mình biết đây chắc chắn là người bạn đời mình muốn đồng hành.
Hoặc trong việc bạn bè, người ngoài xã hội, mình thật sự không có thời gian cho những người làm mình mệt. Dứt khoát gọn gàng cắt đứt để tập trung vào những người mình yêu quý thôi.
"Đây chính là cuộc sống mình mong ước, nhờ có He Hiu mà thế giới của mình thật tốt đẹp, đầy tình yêu thương."
Cảm ơn chị đã dành thời gian trò chuyện cùng L'OFFICIELVietnam.
-
Hình ảnh do nhân vật cung cấp