Cảm nhận của tôi về Anh Hào vẫn luôn lưng chừng giữa những năng lượng đối lập: cá tính và xuề xòa, cuộn sóng và yên tĩnh, gần gũi và xa lạ. Thế rồi tôi chợt nhận ra: Không phải Hào không có cá tính, mà tất cả suy tư, cảm xúc, năng lượng, Hào đều dồn cả vào thứ mà anh để tâm nhất - nhiếp ảnh. Còn lại, những trang trí, phô diễn bề ngoài của đời sống thường nhật, Anh Hào coi là thứ yếu và cho phép mình được xuề xòa.