Đào Tẩu: "Trước mỗi chuyến đi, tôi 'vô hiệu hoá' khả năng tưởng tượng của mình"
Trước khi đến một nơi, tôi xóa đi mọi kỳ vọng, mường tượng của tôi về địa điểm đó. Nói cách khác, tôi “vô hiệu hoá" tạm thời khả năng tưởng tượng của mình.
Mỗi chúng ta giống như chú ếch trong cái giếng của chính mình. Đó là một kiểu so sánh rất trực quan, cho ta ham muốn được mở rộng tầm nhìn của bản thân, mở rộng chiếc “giếng” của mình. Một so sánh để dễ liên tưởng, bởi, con ếch nào có tội tình gì, hay ngu muội hơn những con vật khác? Dù có là một chú chim đại bàng, chú ta bay trăm phương nghìn bể, chắc gì đã nhìn thấu những sinh vật nhỏ nhoi, phù du như chú ếch nhìn thấy?
Nói như vậy để nhận thức rằng, cuộc sống rộng lớn và đáng quý biết bao, khi còn bao nhiêu “bầu trời" đang đợi chúng ta khám phá. Đi là một cách để tạo cảm hứng, hoặc đơn giản, ta chỉ nhìn không gian như chính nó, chẳng cần nghĩ ngợi chuyện xưa, chuyện mai thế nào.
Trở lại thời đại chúng ta đang sống, dịch covid đã tạm lắng xuống, tuy nhiên, sức khoẻ vẫn là chủ đề chính trong mọi câu chuyện, từ trong nhà ra đầu ngõ. Cuộc sống vẫn phải vận hành, phải có những va đập để sinh sôi câu chuyện, đề tài,.. Chúng ta biết nhịp sống thường nhật sắp trở lại sau quãng gián đoạn trong vòng khoảng 2 năm - từ tháng 1.2019, khi tin tức về bệnh “viêm phổi lạ" ở Trung Quốc được lan truyền tới Việt Nam. Dấu hiệu đời sống thường nhất sắp trở lại là khi ta nhận được tin báo, Việt Nam sẽ được mở cửa lại hoạt động du lịch từ ngày 15/3.
Bạn có háo hức không? Có mong chờ ngày được trang bị đầy đủ mọi thứ để tránh nhiễm covid và sẵn sàng lên đường cho chuyến đi sắp tới? Khẩu trang là bạn đồng hành không thể thiếu, con đường không thể đợi bạn lâu hơn được nữa rồi.
Vì đôi chân và mặt đường
Vốn dĩ nó đã không xa được nhau
Vì lá thì rơi, sương thì đọng
Đá bất động, người thì đi
Nên tóc còn xanh, máu còn nóng
Nằm một chỗ để làm chi
- Đen Vâu
Một chuyến “đào tẩu" ở nơi không ai biết tới
L'OFFICIEL Vietnam đã mở lối từ suy nghĩ tới quyết định du lịch bằng Đào Tẩu - series có nhiều định dạng mới lạ và thú vị dành cho những tâm hồn khao khát tự do khám phá. Thông qua hành trình của từng nhân vật, chúng ta biết rằng, khoảng cách hay tài chính cũng không phải điều kiện bắt buộc trong mọi chuyến đi. Thứ cần gặt hái chính là cảm xúc và trải nghiệm.
Nhiều người nghĩ phải đi thật xa mới đáng công đi. Tới một vùng biển xa xôi ở châu Âu, hay gần nhất, cũng phải tới Hàn Quốc, Thái Lan mới là “đào tẩu". Đen Vâu là người truyền cảm hứng tới nhiều thế hệ, có một câu anh rút ra rất đúng về điểm đến lý tưởng:
Đất nước mình còn lạ, cần chi đâu nước ngoài
- Đen Vâu
Bạn có thể đến bất cứ đâu mà mình muốn khám phá, nhưng đừng để khoảng cách hay tài chính chi phối mình quá nhiều. “Bụt chùa nhà không thiêng" - có khi, điểm đến lý tưởng lại nằm ngay chính nơi bạn đang sống, dù bạn ở miền Tây nước nổi hay miền Bắc, miền Nam.
Dĩ nhiên, đi đến một nơi xa là cả vùng trời mới. Cảm giác xa lạ, có khi còn bị “quê" nữa, tận hưởng cảm giác ấy cũng là một dạng “thú vui" của những người thích đi xa, thích bắt lấy những điều bất ngờ khó đoán của cuộc sống.
Đi xa chính là dịp để mở mang hiểu biết, mà có một lời khuyên nhỏ rằng, hãy tìm hiểu về phong tục của nơi bạn sẽ tới. Ví dụ như khi đến Bhutan, sẽ thấy người ta tuyệt đối không xả rác, giết hại động vật, thậm chí chẳng bẻ một nhành cây. Người Bhutan sống gần gũi với thiên nhiên và có ý thức bảo vệ môi trường cực kỳ cao.
Những cách đi khác: Đi trong tâm tưởng
Giữ cho cái đầu mở có lẽ là điều khởi đầu cho mọi chuyến đi. Ngược lại, bạn có coi việc tưởng tượng là một phần của chuyến đi không? Tôi thì có. Tôi cho rằng tưởng tượng cũng là một hình thức du lịch thú vị và lạ lẫm, thích hợp đan xen với những chuyến đi về mặt địa lý. Những cuộc dạo chơi trong tâm tưởng.
Bạn đã bao giờ ước mình có thể rơi xuống hang thỏ như Alice, hoặc bắt tàu ở sân ga 9 ¾ huyền thoại? Bạn đã bao giờ vẽ nguệch ngoạc về một con tàu vũ trụ mới hoặc xây dựng một ngôi nhà trên cây trong tâm trí mình chưa? Đó là những điều khó xảy ra trong hiện thực, mà nếu chúng ta đan cài sự tưởng tượng với đời thực, thế giới sẽ trở nên muôn màu hơn rất nhiều.
Bạn có thể đi tới bất cứ đâu mà bạn nghĩ ra, phối ghép với mọi khung cảnh. Miễn là bạn đi tới tận cùng chuyến đi, tưởng tượng càng chi tiết càng tốt. Nhắm mắt và thả bay đầu óc khỏi thực tại. Ví dụ, khi bạn nghe thấy tiếng ồn, bạn có thể hình dung nơi xuất phát tiếng ồn đó hoặc cách tạo ra nó. Bạn biết không, để có được sự tưởng tượng tuyệt vời nhất chính bắt nguồn từ những điều bạn gặp ngoài đời thực. Và từ cả những chuyến đi thực tế nữa.
Ngược lại, việc xóa đi những kỳ vọng và tưởng tượng sẽ đưa bạn về “con số 0” trước mỗi chuyến đi, theo cách ví von của tiến sĩ Nguyễn Phương Mai trong cuốn sách nổi tiếng “Tôi là một con lừa". Khi đến một nơi, tôi xóa đi mọi kỳ vọng, mường tượng của tôi về địa điểm đó. Nói cách khác, tôi “vô hiệu hoá" tạm thời khả năng tưởng tượng của mình.
Không có định kiến và kỳ vọng, tôi không khen chê. Tôi để mọi thứ trước mắt hiện ra khách quan như chính nó, không đặt so sánh của tôi vào sự vật. Có thể nói rằng, sự chuẩn bị này giống như một lối thực tập chánh niệm. Tôi không gọi tên nó. Chỉ biết rằng, “reset” về số 0, trải nghiệm “đào tẩu" được trọn vẹn và tươi mới hơn. Một cái bình rỗng sẽ chứa được nhiều vật hơn cái bình đầy, phải không?
Tạm kết lại, việc đi hay ở, đi thế nào nằm trong lựa chọn của mỗi người. Hãy đi và biết dừng. Cảm nhận bản thân để biết khi nào cần “nghỉ chân”. Mời bạn một ly, trước khi chúng ta lại cùng hoà vào hành trình của những chuyến đi sắp tới.