Local

NAG Đức Ngô: “Tôi muốn trở thành một story-teller”

Là nhiếp ảnh gia từng nhiều lần cộng tác cùng L’Officiel Vietnam, nhân dịp đầu năm mới, NAG Đức Ngô đã dành thời gian để chia sẻ thêm hơn về công việc và định hướng của mình.

back body part person adult female woman sunbathing

NAG Đức Ngô là co-founder của Artclass - một agency cung ứng những dịch vụ truyền thông, tiếp thị, định hướng và sản xuất hình ảnh chuyên nghiệp dành cho các thương hiệu thời trang trẻ nội địa. Từng du học ở Mỹ, anh trở về Việt Nam và trở thành một trong những nhiếp ảnh gia có thực lực, được tín nhiệm bởi nhiều thương hiệu thời trang nội địa, lẫn nhân vật của công chúng ở Việt Nam.

Đức Ngô cũng được biết tới nhiều trong vai trò là một người giảng dạy, hướng dẫn cho các học viên của Artclass, thông qua những workshop giảng dạy kỹ năng, định hướng về sáng tạo và tư duy nhiếp ảnh thời trang được diễn ra ở cả hai khu vực TP. Hồ Chí Minh và Hà Nội.

Thành tựu đáng chia sẻ của anh trong năm vừa qua là gì?

Trong vai trò là người đồng sáng lập nên Artclass, thành tựu lớn nhất trong năm qua mà mình có thể chia sẻ là xây dựng được một quy trình làm việc cho agency mới thành lập của Artclass, đặt nó vào guồng quay và phát triển được đội ngũ nhân lực nội bộ cứng cáp, quy trình làm việc chuyên nghiệp, với các gói dịch vụ đa dạng, phù hợp với nhu cầu của mọi tệp khách hàng, cũng như mở rộng được sự nhận diện của agency.

Cách tiếp cận và triển khai công việc sáng tạo hình ảnh của Đức Ngô sau nhiều năm thường được gắn với khái niệm “minimal”. Liệu điều này, tuy là thế mạnh, nhưng có phải cũng đồng thời đang đóng khung năng lực của một người làm nhiếp ảnh gia hay không?

Mình xem minimal là một phong cách yêu thích, phát triển nhiều thì trở nên thuần thục. Mình không nghĩ là bản thân mình bị đóng vào khuôn mẫu là minimal, bởi trong vai trò là một nhiếp ảnh gia, thì việc linh hoạt với từng phong cách nhiếp ảnh là kỹ năng thiết yếu. Tuy nhiên, đúng là những bộ hình theo phong cách minimal của mình lại có được nhiều sự chú ý hơn. 

Đối với minimal, mình phát triển cách tiếp cận phong cách này để kể chuyện là nhiều hơn. Sự tinh tế, phân tầng ý nghĩa của minimal qua ống kính của mình được truyền tải thông qua các yếu tố gắn kết về văn hoá, nét đẹp Việt Nam, con người. Mình muốn chủ thể của mình có chiều sâu, gây lắng đọng trong tâm thức người xem bởi câu chuyện. Minimal là một phong cách không dễ cảm, nhất là tại thị trường Việt Nam. Ngay cả như vậy, thì mình vẫn muốn phát triển kỹ thuật để nâng tầm nó hơn. 

photography camera electronics person photographer face head portrait video camera
Nhiếp ảnh gia Đức Ngô

Theo anh thì minimal không phải là một loại hình nghệ thuật hay phong cách nhiếp ảnh mà ai cũng có thể cảm được, nhưng cá nhân phóng viên nhận thấy rằng có nhiều thương hiệu nội địa ngày càng ưa chuộng sản xuất hình ảnh thời trang theo phong cách minimal. Đây có phải là dấu hiệu tích cực?

Minimal không đơn thuần chỉ là hình ảnh có màu sắc, bố cục tinh giản đến hết mực có thể. Nó không đơn giản chỉ là kéo highlight với shadow về mức cân bằng nhau khi làm hậu kỳ ảnh. Minimal cũng có tính phức tạp trong chính nó, với nhiều sắc thái khác nhau. Mình tin là không có ai chụp minimal giống một ai cả. Cá nhân mình vẫn nhận thấy minimal đòi hỏi một sự hiểu biết lẫn cảm quan nhất định thì mới có thể cảm được phong cách này, dù là người chụp hay người xem. Mình cũng tin rằng tại thị trường Việt Nam thì minimal vẫn được xem là một phong cách kén chọn, và những phong cách rực rỡ, sống động, tươi tắn vẫn được ưa thích hơn. Tuy đây là một phong cách khó cảm ở thời điểm hiện tại, nhưng trong tương lai, với sự am hiểu và tiếp thu kiến thức về thời trang bởi người ở trong lẫn ngoài ngành, thì mình tin rằng đây sẽ là một phong cách thịnh hành, phổ biến hơn. 

Nếu ở trong vai trò là một người cung ứng dịch vụ cho khách hàng, nếu như thế mạnh của mình đang là ở một ngách, nhưng khách hàng lại chuộng một thứ khác thì lúc đó anh sẽ đối diện và có hướng đi thế nào?

Khi tiếp xúc với khách hàng, sẽ có những lúc mình cảm nhận được ngay là mình có thể đáp ứng được yêu cầu của họ hay không, mức độ tương thích giữa hai bên khi làm việc cùng nhau như thế nào. Dĩ nhiên, khi là nhiếp ảnh gia làm việc với một tập thể, thì những cái chung phải là thứ được đặt lên hàng đầu. Mình sẽ luôn đề xuất những ý tưởng của mình tới mọi người, nhưng đồng thời luôn rộng mở tâm trí để dung hòa những ý kiến đóng góp từ nhiều phía, tìm ra hướng phát triển chung, để kết quả có thể đạt được tốt nhất.

Là một người cũng đã giảng dạy cho nhiều bạn trẻ đam mê nhiếp ảnh thời trang tại Việt Nam, anh đánh giá tiềm năng phát triển của nhiếp ảnh thời trang trẻ tại Việt Nam như thế nào?

Mình là người tạo dựng nên giáo trình giảng dạy tại Artclass nên mình luôn đặt nhiều tâm huyết khi truyền thụ kinh nghiệm tới các bạn trẻ. Các bạn trẻ có tư duy học hỏi nhanh, nắm bắt xu thế lẫn kỹ thuật tốt. Điều mà các bạn cần thời gian để phát triển là tìm ra phong cách cá nhân trong nhiếp ảnh.

Khi giảng dạy, mình sẽ muốn các bạn nhận thức được sở thích, phong cách yêu thích khi sáng tạo. Nếu các bạn nhận thức được thế mạnh của bản thân, thì mình sẽ giúp các bạn phát huy thế mạnh đó thông qua các kỹ thuật, và kinh nghiệm thực tiễn mà mình có.

Có một điều khiến mình cảm thấy phấn khởi hơn, đó là tinh thần làm việc theo nhóm, đội của các bạn trẻ. Cùng nhau, các bạn chung sức để tạo ra những thành quả chỉn chu, giúp làm giàu thêm kinh nghiệm, và nâng cao nhận diện của các bạn giữa một thị trường nhiếp ảnh trẻ đầy tiềm năng, nhưng nhiều cạnh tranh.

1 / 3

Lý do nào mà anh lại bắt đầu với công việc giảng dạy và xây dựng nên Artclass?

Mình và các đồng sự tại Artclass xây dựng với mô hình ban đầu chỉ là một workshop để chia sẻ những kiến thức, kinh nghiệm tới những ai quan tâm. Artclass đã trở thành một môi trường truyền thụ, chia sẻ kiến thức được nhiều bạn trẻ biết tới. Đây có thể là xem như một thành tựu. Ý niệm ban đầu là chỉ vì mọi người có đam mê chia sẻ và xây dựng, kết nối cộng đồng những ai đam mê sáng tạo nhiếp ảnh thôi.

Trong tương lai, mình mong muốn phát triển Artclass thành một môi trường giảng dạy chuyên nghiệp. Giúp ích thêm hơn cho việc tạo ra những thế hệ nhiếp ảnh gia trẻ kế cận có tư duy làm nghề bài bản, kỹ thuật tốt, giàu nhiệt huyết, để giúp ích cho sự phát triển đa dạng của nhiếp ảnh lẫn sáng tạo cho thời trang Việt.

Quay trở lại với minimal. Làm sao để có thể nâng tầm hay khiến cho minimal có thể được cảm thấu bởi nhiều khán giả hơn? 

Mình đi du học, sinh sống ở nước ngoài một thời gian trước khi về Việt Nam và nhận thức được rằng để một loại hình nghệ thuật nào đấy, dù là trong hay ngoài lĩnh vực nhiếp ảnh, thì tư duy và nền tảng tri thức, thị hiếu, mỹ học… là những thứ nền tảng phải có. Nếu một nghệ sĩ sáng tác ra một thứ nghệ thuật nằm ngoài khả năng thấu hiểu hay quan tâm của người xem, thì giá trị của tác phẩm sẽ không được nhìn nhận đúng.

Ở nước ngoài, đa phần người trẻ đã được học về các loại hình nghệ thuật, nắm được kiến thức cơ bản, để họ có thể theo đuổi hay phát triển nó tốt hơn khi lựa chọn sáng tạo nghệ thuật là nghề nghiệp của bản thân. Chính vì tư duy cấp tiến, sự kết nối của cộng đồng, niềm yêu thích dành cho nghệ thuật, khiến cho cộng đồng sáng tạo nói chung và ngành nhiếp ảnh nói riêng phát triển mạnh mẽ ở Tây phương, tạo ra nhiều trào lưu để Việt Nam và các nước châu Á theo đuổi. 

Vì nền nhiếp ảnh thời trang Việt Nam còn trẻ, cần thời gian để cả người sáng tác để phát triển được tư duy sáng tạo còn người xem phát triển được tư duy thức lãm, nên đây sẽ là điều có lẽ sẽ xảy đến trong tương lai. Mình chỉ hy vọng là nó sẽ nhanh hơn mình nghĩ.

1 / 3

Visual là yếu tố vô cùng quan trọng trong ngành thời trang. Với sự phát triển đa phương của ngành, giờ đây việc sản xuất hình ảnh đa mục đích trong ngành không còn là một điều khó khăn, nhưng điều này đồng thời cũng dẫn đến một vấn đề đáng suy ngẫm, đó là tuổi đời của những tấm hình thời trang. Người xem đã quen thuộc với việc những hình ảnh thời trang, dù là mục đích gì đi nữa, chỉ là một thức lãm không thể kéo dài. Tuổi đời ngắn ngủi là do nhiếp ảnh thời trang trở nên công nghiệp hoá, thiếu đi chiều sâu và giá trị cảm thức lâu dài. Anh nghĩ gì về vấn đề này?

Mình nghĩ rằng xã hội vẫn luôn phát triển nhanh chóng, và tất cả chúng ta ai cũng đang học cách thích ứng với sự thay đổi đó dù ở bất kỳ phương diện nào. Điều quan trọng phải nhìn nhận là liệu hình ảnh đó được sản xuất ra đã đáp ứng được mục đích tạo dựng của nó hay chưa. Chúng ta ngày nay tạo ra những hình ảnh thời trang, đa phần sẽ nghiêng nhiều hơn về mức độ được quan tâm của nó, hơn là giá trị cảm thức lâu dài. Ngay cả đối với những người muốn tạo ra hình ảnh có chiều sâu lẫn giá trị cảm thức lâu dài cũng phải nhìn nhận rằng đây không phải là một điều dễ dàng có thể đạt được. Như chính bản thân mình cũng đang cố gắng trau dồi, hoàn thiện kỹ thuật lẫn tư duy của bản thân để có thể làm được điều đó. 

Chất riêng của một người làm sáng tạo, nhất là trong lĩnh vực sáng tạo thị giác, có nên cởi mở để dung hòa, hay nên đề cao tính cá nhân, tính độc bản?

Mình nghĩ đây thuộc về phạm trù nhận thức lẫn lý tưởng của mỗi cá nhân làm sáng tạo. Đối với kinh nghiệm của cá nhân mình thì nên có những dự án, tác phẩm mang tính cá nhân, nhưng trong bối cảnh hiện nay của ngành, thì việc có tư duy mở, biết đón nhận, hợp tác, lẫn linh hoạt với việc sáng tạo theo đội, nhóm, sẽ đem đến những kết quả đáng khích lệ, vẫn đặc sắc, mà tất cả các bên đều có thể cùng nhau học hỏi, trau dồi thêm tư duy, và phát triển đồng thời. Điều này khiến cho công cuộc sáng tạo trở nên thú vị, và dễ tận hưởng hơn.

Đức Ngô ở hiện tại đã tìm thấy bản thể mình trong nghệ thuật hay chưa? 

Là một nhiếp ảnh gia, mình hướng tới lý tưởng nhất của nghề, là tạo ra những bức hình biết kể chuyện. Mình muốn bắt giữ được những khoảnh khắc đáng giá, đôi khi là ngẫu nhiên, vô tình, chỉ lướt qua trong tíc tắc trong khung hình, và rồi khiến cho người xem phải nán lại để suy thức về ý nghĩa của bức hình. 

Mình nhận thấy được sự thỏa mãn của cá nhân, khi những khoảnh khắc được ghi lại qua ống kính của mình đem tới chiều sâu trong cảm xúc cho người xem. Câu chuyện của nhân vật trong bức hình được diễn giải theo cách nhìn nhận của họ, đồng thời khiến cho sự kết nối, đồng cảm được thiết lập. Đó là cách mà mình muốn làm nghệ thuật: trở thành một người kể chuyện bằng nhiếp ảnh.

2024, có điều gì mà anh muốn mong mỏi đạt được nhất?

Mình mong muốn có thể tổ chức được một triển lãm để giới thiệu các tác phẩm nhiếp ảnh là dự án cá nhân để người thưởng lãm có thể nhìn thấy được chặng hành trình phát triển của mình trong vai trò là một nhiếp ảnh gia, một người kể chuyện. 

handrail back person floor flooring staircase plant adult male man

Xin cảm ơn Đức Ngô và những chia sẻ thú vị về công việc của anh cùng L’Officiel Vietnam.

Recommended posts for you